Sáng 25/4, Tòa án nhân dân TP Hồ Chí Minh đã tuyên phạt ông Trần Quí Thanh 8 năm tù, phạt bà Trần Uyên Phương 4 năm tù; bà Trần Ngọc Bích 3 năm tù nhưng cho hưởng án treo cùng về tội lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản.
Theo Hội đồng xét xử, qua tranh luận tại phiên tòa các bị cáo Trần Quí Thanh, Trần Ngọc Bích, Trần Uyên Phương thừa nhận hành vi của mình, lời khai của các bị cáo phù hợp với các tài liệu có trong hồ sơ vụ án.
Từ đó, có cơ sở kết luận trong thời gian từ năm 2019 đến năm 2020, ông Trần Quí Thanh, bà Trần Ngọc Bích, bà Trần Uyên Phương thông qua môi giới đã cho các ông, bà Lâm Sơn Hoàng, Nguyễn Huy Đông, Nguyễn Văn Chung, Đặng Thị Kim Oanh vay tiền.
Tiền này cho vay với lãi suất 3%/tháng, nhưng yêu cầu các chủ tài sản/dự án phải thực hiện việc ký hợp đồng chuyển nhượng tài sản/cổ phần của dự án để che giấu bản chất của việc cho vay.
Khi bên vay thực hiện đầy đủ nghĩa vụ trả nợ gốc, nợ lãi theo thỏa thuận thì các cha con ông Thanh đã nại ra các lý do bên vay đã vi phạm cam kết để không trả lại tài sản cho chủ tài sản.
Tổng giá trị tài sản mà các bị cáo chiếm đoạt của 4 bị hại là 1.048 tỉ đồng.
Vụ thứ nhất: thông qua người môi giới Nguyễn Hoàng Phú, các bị cáo cho ông Lâm Sơn Hoàng vay 115 tỉ đồng bằng việc ký hợp đồng giả cách.
Hợp đồng này chuyển nhượng có công chứng 4 thửa đất tại Bình Chánh, Thủ Đức từ ông Lâm Sơn Hoàng, vợ chồng anh Nguyễn Hữu Nghĩa (cháu ông Hoàng) cho bà Trần Uyên Phương với lãi suất 3%/tháng; lãi phạt chậm trả 4,5%. Hợp đồng mua bán giả cách bằng các cam kết bán lại.
Đến khi ông Lâm Sơn Hoàng chuẩn bị đủ tiền để trả thì phía ông Trần Quí Thanh lấy lý do ông Lâm Sơn Hoàng chậm trả, không cho chuộc lại tài sản. Giá trị chiếm đoạt là hơn 80 tỉ đồng.
Vụ thứ hai: Thông qua người môi giới Đoàn Nguyễn Minh Hoàng, các bị cáo cho ông Nguyễn Huy Đông vay 80 tỉ đồng bằng việc ký hợp đồng giả cách chuyển nhượng có công chứng 2 thửa đất tại đường Kinh Dương Vương (phường An Lạc, Bình Tân, TP.HCM).
Số tiền vay này cũng phải trả lãi suất 3%/tháng, lãi phạt chậm trả 4,5%, giả cách bằng các cam kết bán lại.
Đến khi ông Nguyễn Huy Đông chuẩn bị đủ 80 tỉ để nhận lại 2 thửa đất, thì các bị cáo yêu cầu phải trả thêm 15 tỉ, không cho chuộc lại tài sản. Giá trị chiếm đoạt là hơn 38 tỉ đồng.
Vụ thứ ba: Thông qua người môi giới Nguyễn Phi Long, các bị cáo Trần Quí Thanh, Trần Uyên Phương cho ông Nguyễn Văn Chung vay 35 tỉ đồng bằng việc ký hợp đồng giả cách chuyển nhượng có công chứng 29 thửa đất (tại phường An Lạc, Bình Tân, TP Hồ Chí Minh) từ ông bà Lâm Hoàng cho Trần Uyên Phương.
Thửa đất trên ông Nguyễn Văn Chung đã mua của ông bà Lâm Hoàng trước đó, chưa làm thủ tục sang tên. Số tiền vay giả cách này cũng phải trả lãi suất 3%/tháng.
Đến khi ông Nguyễn Văn Chung chuẩn bị đủ 35 tỉ để nhận lại 29 thửa đất, thì các bị cáo yêu cầu phải trả thêm 14 tỉ, không cho chuộc lại tài sản. Giá trị chiếm đoạt là hơn 48 tỉ đồng.
Vụ thứ tư: thông qua người môi giới Nguyễn Hoàng Phú, các bị cáo cho bà Đặng Thị Kim Oanh (chủ tịch hội đồng quản trị Công ty Kim Oanh) vay 500 tỉ đồng bằng việc ký hợp đồng giả cách chuyển nhượng cổ phần Công ty Minh Thành.
Hợp đồng này có nội dung thỏa thuận hứa chuyển nhượng/hứa nhận chuyển nhượng dự án Nhơn Thành cho bà Trần Uyên Phương, Trần Ngọc Bích, phía Công ty TCS (công ty thuộc Tập đoàn Tân Hiệp Phát). Số tiền vay phải trả lãi suất 3%/tháng, lãi phạt chậm trả 4,5%/ tháng che đậy bằng các cam kết bán lại.
Đến khi phía bà Đặng Thị Kim Oanh chuẩn bị đủ số tiền 500 tỉ thì phía ông Trần Quí Thanh nại ra các lý do vi phạm các điều khoản trong hợp đồng nên mất quyền mua lại, không cho chuộc lại tài sản.
Giá trị chiếm đoạt dự án Minh Thành là hơn 427 tỉ đồng, giá trị chiếm đoạt dự án Nhơn Thành là hơn 453 tỉ đồng.
Về bản chất vụ án, theo Hội đồng xét xử có đủ căn cứ kết luận các bị cáo đã có hành vi bằng các giao dịch dân sự với các bị hại là không trái pháp luật.
Nhưng để đảm bảo việc vay tiền và tiền lãi phát sinh, các bị cáo đã cùng bị hại làm hợp đồng chuyển nhượng tài sản. Các hợp đồng chuyển nhượng này là giả tạo, trái pháp luật.
Sau khi nhận tài sản từ các bị hại là những người vay tiền thì các bị cáo nảy sinh ý định chiếm đoạt, gây khó khăn, nại ra các lý do, không cho trả tiền gốc...để bên vay không thể trả được, từ đó chiếm đoạt tài sản là số tiền chênh lệch sau khi trừ đi khoản tiền các bị hại đã vay.
Trong vụ án này, bị cáo Trần Quí Thanh là người phải chịu trách nhiệm chính và phải chịu trách nhiệm về toàn bộ giá trị tài sản chiếm đoạt.
Bị cáo Trần Uyên Phương với vai trò giúp sức và phải chịu trách nhiệm với giá trị tài sản chiếm đoạt là 350 tỉ và Trần Ngọc Bích đồng phạm giúp sức với vai trò làm theo chỉ đạo của bố và phải chịu trách nhiệm với giá trị tài sản chiếm đoạt là 600 tỉ.
Các bị cáo biết rõ hành vi của mình sẽ bị pháp luật trừng phạt nhưng vẫn cố ý phạm tội, cần phải được xử lý nghiêm.
Về tình tiết tăng nặng, các bị cáo Trần Quí Thanh, Trần Uyên Phương phạm tội 2 lần trở lên. Về tình tiết giảm nhẹ, các bị cáo ăn năn hối cải, thành khẩn khai báo, nhân thân tốt, đã tác động người thân bồi thường 183 tỉ đồng, thực tế các bị cáo mới chiếm đoạt được trên giấy tờ còn các bị hại vẫn đang quản lý, sử dụng tài sản, tích cực tham gia các hoạt động từ thiện...
Bị cáo Thanh là người từ 70 tuổi trở lên, các bị cáo Phương, Bích có vai trò hạn chế, làm theo sự chỉ đạo của bố ruột. Bị cáo Bích không có tình tiết tăng nặng, có nhiều tình tiết giảm nhẹ nên được hưởng án treo.
Từ đó, Hội đồng xét xử đã tuyên mức án trên.
Ngoài ra, Hội đồng xét xử còn áp dụng hình phạt bổ sung, buộc ông Thanh, Uyên Phương, Ngọc Bích nộp 100 triệu mỗi người để sung công quỹ.
H.A (Tổng hợp)