Bảy năm làm việc bên nhau nhưng giờ đây, tôi lại nảy sinh tình cảm với anh ấy.
Giờ đây, tôi đang cố gắng để quên đi hình bóng anh, quên đi những yêu thương trong lòng mình…
Tôi là một người vợ, một người mẹ nên tôi đã từng ghét cay ghét đắng những kẻ thứ ba chen chân vào hạnh phúc gia đình của người khác. Tôi cũng rất sợ chồng mình không chung thủy, sợ chồng mình lén lút với người phụ nữ khác bên ngoài… Vậy mà giờ đây, tôi cũng không hiểu được tại sao mình lại rơi vào hoàn cảnh này? Tôi đang phải đấu tranh tư tưởng để không trở thành kẻ thứ ba phá vỡ hạnh phúc gia đình của người khác.
Trước khi lấy nhau, chúng tôi đã có một tình yêu rất đẹp suốt 3 năm. Tôi cũng nghĩ rằng, khoảng thời gian đó đủ để chúng tôi hiểu và xây dựng một hạnh phúc bền vững. Chồng tôi là một người tốt, có thể nói anh là một người đàn ông lý tưởng mà nhiều phụ nữ mơ ước. Anh hết lòng yêu thương vợ con, hiểu tâm lý tôi và trong chuyện chăn gối, anh cũng là người tình rất tuyệt vời. Anh luôn mang đến cho tôi cảm xúc thăng hoa trong chuyện ấy, luôn cho tôi được thỏa mãn han muốn của mình. Tôi cảm thấy rất hài lòng về chồng và tất nhiên, tôi tin tưởng anh tuyệt đối, tôi chưa bao giờ nghĩ anh sẽ đến với một người phụ nữ khác, ngoài tôi. Và tôi cũng nghĩ rằng, mình sẽ không bao giờ phản bội chồng… Vậy mà hôm nay, tôi đã phản bội anh, dù chỉ là trong tư tưởng.
Tôi và người ấy đều là giáo viên, chúng tôi đã làm việc cùng nhau gần 7 năm nay nhưng không hiểu sao thời gian gần đây, tôi lại rất hay nhớ nhung đến người ấy. Tôi không muốn như thế... hoàn toàn không muốn như vậy một chút nào! Những lúc như thế, tôi lại thấy có lỗi với chồng, với con, với tất cả mọi người yêu thương, tin tưởng mình. Mặc dù chúng tôi chưa bao giờ làm chuyện gì có lỗi, cũng chưa bao giờ nhắc đến chuyện yêu đương một cách trực tiếp nhưng cả hai chúng tôi đều cảm nhận được những tình cảm của đối phương dành cho mình. Dù chỉ gặp nhau hằng ngày với những câu chuyện không đầu không cuối nhưng chẳng hiểu sao, khi về đến nhà, tôi lại nhớ đến anh ấy điên dại.
Tôi cảm thấy rất khổ sở vì lúc nào cũng nghĩ đến chuyện ngoại tình, lúc nào cũng ám ảnh hình ảnh của anh ấy. Tôi càng cố quên anh bao nhiêu thì tôi lại càng nhớ anh nhiều bấy nhiêu. Có những lúc, tôi như muốn điên lên khi không được gặp anh ấy, không được nói chuyện với anh ấy. Nhiều lúc không kiềm chế được bản thân mình, tôi lại nhắn tin cho anh, dù chỉ là những tin nhắn bình thường hỏi thăm về cuộc sống của nhau… nhưng tôi cảm thấy rất vui!
Ngay lúc này đây, tôi cảm thấy rất buồn và nhớ anh! Tôi đang phải kiềm chế lòng mình để không được nhắn tin cho anh nữa. Đã có lúc tôi muốn cho anh biết tình cảm của mình, chỉ cần nói ra thôi… để không phải ôm mang nỗi nhớ nhung trong lòng như bây giờ. Nhưng tôi sợ khi nói ra hết tình cảm của mình, chúng tôi sẽ không có được mối quan hệ như trước đây nữa...
Tôi không biết bây giờ mình phải làm thế nào vì tôi hiểu anh ấy cũng đang tìm mọi cách để giữ mối quan hệ bình thường với tôi. Tôi biết anh là một người tốt, một người đàn ông có trách nhiệm với gia đình, con cái nên anh ấy sẽ không làm gì ảnh hưởng đến cuộc sống của gia đình mình.
Giờ đây, tôi đang cố gắng để quên đi hình bóng anh, quên đi những yêu thương trong lòng mình… Nhưng càng cố quên, tôi lại không thể nào gạt bỏ hình ảnh của anh ra khỏi tâm trí mình!
Các bạn ạ! Tôi phải làm sao đây? Phải làm sao để giữ được hạnh phúc gia đình mình? Và phải làm thế nào để không cho anh ấy biết được những tình cảm của mình dành cho anh bấy lâu nay?
(Nguồn: 24h)