Chồng tôi ít có khả năng sinh con nên có lúc tôi nghĩ hay là xin anh, người tôi đang thầm yêu một đứa con.
Chắc hẳn khi các bạn đọc bài viết này sẽ nghĩ ngay rằng: "Nhỏ này hư quá!". Cũng phải thôi. Bản thân tôi còn thấy mình hư nữa. Nhưng giờ thật sự tôi không biết phải nói cùng ai, để trong lòng hoài thì thấy như bị stress, mệt mỏi, mất tập trung và... Vô số những suy nghĩ ngổn ngang.
Tôi kết hôn được gần một năm, tình cảm với chồng rất tốt. Tôi và ông xã quen nhau hơn 5 năm mới kết hôn. Mỗi ngày đi làm về, tôi thấy rất vui khi được ở bên chồng. Anh ấy cũng vậy, yêu thương và quan tâm, chăm sóc cho tôi.
Nhưng thật trớ trêu, gần đây, tôi có dịp gặp người anh họ làm trong ngành CSGT. Nói anh họ nhưng thật ra anh ấy là cháu của mợ tôi. Trước đây, tôi và anh ấy biết nhau nhưng chưa bao giờ nói chuyện cũng như liên lạc. Vì một số việc, tôi cần nhờ đến anh ấy nên cũng thường gặp nhau. Dần dần, tôi phát hiện anh là người đàn ông tốt, đối xử với tôi rất ân cần.
Tôi thấy rung động trước anh ấy, nhớ anh mọi lúc mọi nơi. Hình như anh cũng vậy vì anh rất hay gọi điện cho tôi, có khi nói chuyện gần cả giờ đồng hồ. Mỗi ngày anh ấy đều gọi cho tôi.
Gần đây, vì bận công việc hay đi công tác gì đó mà anh ít gọi cho tôi hơn. Tôi cứ nhớ mong anh hoài và luôn tìm cớ nhắn tin cho anh. Mỗi lần như vậy, anh đều gọi lại cho tôi. Tôi và anh trước giờ chưa từng hẹn hò hay gặp gỡ riêng tư gì, chỉ liên lạc qua điện thoại. Nhưng tôi thấy rất yêu anh. Hình bóng của anh luôn xuất hiện trong tâm trí tôi.
Chồng tôi ít có khả năng sinh con nên dù đã kết hôn đã gần một năm rồi mà vẫn chưa thể có thai. Đôi lúc, tôi suy nghĩ nông cạn rằng xin anh kia một đứa con. Nhưng rồi tôi cảm thấy nếu làm vậy thì sẽ rất có lỗi với chồng nên đã gạt suy nghĩ ấy đi. Vì thế, tôi đã cố gắng quên anh. Nhưng càng cố quên thì lại càng nhớ.
Mặc dù vậy, nhưng khi ở gần ông xã thì tình cảm vẫn bình thường, vẫn có cảm giác và yêu với ông xã rất nhiều. Trái tim tôi bây giờ chia làm hai ngăn cho hai người đàn ông. Tôi không biết phải làm sao nữa? Không thể bỏ chồng mà cũng khó quên anh. Có phải tôi rất tham lam hay không. Suy nghĩ ngổn ngang, rối rắm như tơ vò. Giờ tôi không biết phải làm sao nữa.
N.T.K.T (NS)