Đồng làng mỗi độ mùa sen/ Đôi quang mẹ gánh lại chen kín mùa.
Đồng làng mỗi độ mùa sen
Đôi quang mẹ gánh lại chen kín mùa
Quẩy về từ phía nắng mưa
Mùi hương theo bước mẹ ùa đầy sân
Ngó tơ thon búp tay ngần
Nâng trên mười ngón chai sần mẹ tôi
Đóa sen ngát, bắp sen tươi
Ngời lên ánh mắt, nụ cười trầu thơm
Bốn mùa bùn đất rạ rơm
Mồ hôi mặn xót bát cơm cọc còi
Nón mê xoay giữa bão trời
Mở ra mẹ đón sen đời trên tay
Cánh nhung lay khói hương bay
Lầm rầm mẹ khấn cho say mùi thiền
Một đời chân váng màu phèn
Chợt nghe sen tỏa khắp miền Tây phương
Bây giờ sen lại rộ hương
Cánh đồng đâu dáng mẹ thường hái hoa
Tuần sen thắp giữa gian nhà
Con như thấy mẹ trong nhòa khói hương.