“Vườn hoa Ông Cõi” nằm giữa ngã tư, nơi giao cắt giữa hai con đường bê-tông rộng 7 mét, chạy dọc ngang làng Vân Hội theo tiêu chí làng văn hóa. Nơi đó còn có cột điện cao áp năm bóng tỏa ánh sáng xanh mát vào ban đêm và cột sắt cao trên 10 mét treo chùm loa phát âm thanh vang vang khắp ngả. Do đó, ngoài cái tên “Vườn hoa Ông Cõi”, người làng còn gọi “Cột đèn Ông Cõi”, “Cụm loa Ông Cõi” tùy theo từng hoàn cảnh. Chẳng hạn, ban ngày, người đi đường hỏi thăm nhà ai đó thì cứ chỉ đến vườn hoa Ông Cõi rẽ phải, rẽ trái… Nếu hỏi đường vào ban đêm thì bảo cứ đến cột đèn Ông Cõi giữa làng rẽ phải, rẽ trái hay đi thẳng chừng bao mét. Bà con làng xóm thì bảo, sáng nay loa sắt nhà Ông Cõi mời phụ nữ đi họp tại nhà văn hóa. Đêm qua, loa nhà Ông Cõi ngâm thơ hay ơi là hay. Thế là đâu chẳng biết, cái tên Ông Cõi được người làng nhắc đến một cách trìu mến. Chẳng bù cho một thời, người ta nhắc đến tên ông Cõi như nhắc đến cái tên đáng ghét của một người bảo thủ, tư lợi đến cạn tình hết nghĩa.
Cách đây mấy năm, vườn hoa Ông Cõi còn là cái khuôn viên rộng gần 2 sào đất với nhà ngang dãy dọc, xoan tre lúp xúp, ao, chuôm... nằm giữa hai con đường làng chạy ngang, dọc cắt nhau, làm khuất tầm nhìn. Đã thế góc các ngôi nhà ông Cõi còn đâm sát mép đường, xe đi đến đó nếu không chậm lại, khéo tay cua sẽ bị xô vào tường gạch xảy ra tai nạn. Đã không ít vụ gãy chân, vỡ xe máy, đổ xe lúa, xe gạch vì tầm nhìn bị che khuất. Chính ông đã từng nhìn thấy vẫn nhắm mắt cho qua.
Kể ra thì mảnh đất đó đúng là đất tổ tiên, cha ông của nhà ông Cõi thật. Cơ ngơi ấy xa xưa nằm giữa làng, nhà ngói cây mít, bề thế giàu sang. “Ruộng giữa đồng, chồng giữa làng” mà, ở cái thế phong thủy "hậu tựa sơn, tiền tụ thủy" mà theo ông kể lại, ngày xưa cụ thượng tổ phải mượn thầy địa lý cao tay về ngắm hướng. Thầy truyền rằng họ hàng nhà ông khá giả nhờ thổ đất "Trạch đắc long xà địa khả cư" này. Nghiệm ra, ông thấy có phần đúng. Chẳng thế mà họ Bùi Bá nhà ông có nhiều người làm quan từ trong triều ra ngoài nội. Bây giờ cũng vậy, con cháu tộc Bùi Bá ngày càng phát đạt đủ ngành nghề, làng có 5 tiến sĩ thì riêng họ ông chiếm 3. Ông Cõi ở miếng đất tổ tiên để lại nên ông phải có trách nhiệm hương khói quanh năm, hưởng phúc lộc tổ tiên để dòng họ sâu nguồn bền gốc, đồng thời phải tổ chức ngày giỗ tổ 20 tháng giêng hằng năm thật long trọng. Thế mà tự nhiên họ đắp đường xuyên vào đất ông, ông không tán thành đổi đất thì họ đắp đường bao quanh, biến khu đất nhà ông như một hòn đảo.
Ngày ấy bao cấp, hợp tác xã thực hiện chương trình cải tạo nông thôn kết hợp với giao thông, thủy lợi mới uốn nắn mấy con ngõ cũ ngoằn ngoèo thành 2 con đường thẳng cắt làng ra làm bốn khu vuông vắn như chiếc bánh chưng và bốn khu được biên chế lại thành bốn xóm. Con đường này thuở ấy mới rộng có 3 mét ngang. Nhưng để có đường thẳng, nhiều hộ tự nguyện nhượng, đổi đất vườn, thậm chí cả khu thổ cư cho hợp tác xã ra ở bìa làng. Ngày ấy cán bộ các đoàn thể cũng đã từng vào ra trăm lượt vận động ông Cõi đổi đất ra ở xóm mới để con đường làng thẳng tắp, thuận lợi cho giao thông và đẹp làng đẹp xóm.
- Bác Cõi ơi, cả làng trên ba chục gia đình đổi, nhượng vườn ao và cả đất ở để nắn con đường giữa làng như bác thấy đấy. Chỉ duy nhất có mình nhà bác là chưa tán thành…
- Các ông đừng có ép tôi nữa, tôi đã nói trăm lần rằng, miếng đất tổ tiên họ Bùi Bá để lại đời đời cho con cháu, đất có sổ sách của Nhà nước chứng nhận hẳn hoi.
- Thì có ai bảo đất của bác là đất vô chủ đâu.
- Thôi, xin các ông, từ mai đừng đến vận động nữa. Tôi còn nghe có đứa nói, nếu ông Cõi không đổi thì cả làng mỗi người một nhát cuốc, chỉ một buổi san bằng. Con cháu tộc Bùi Bá giao cho tôi quản lý, tôi không tự động làm trái. Quá đáng, tôi sẽ đơn từ lên trên, con cháu Bùi Bá cấp nào cũng có cán bộ vai vế đấy…
Từ đấy, khu nhà đất vườn tược nhà ông Cõi chất ngất giữa đường, nào tre xoan, bờ trúc cản trở tầm nhìn, cản trở xe cộ, người đi bộ. Tai nạn gia tăng ngày thêm nặng nề. Cứ thế thời gian trôi qua.
*
NGUYỄN LONG NHIÊM