Mùa thu đã lại về trong cơn gió heo may lành lạnh qua vai, những hạt nắng vàng chanh dịu dàng nhảy trên mái đầu và những hạt thu long lanh trong lòng bàn tay mỗi chiều nắng tắt. Đưa hai tay dang rộng giữa không gian mênh mông đế đón nhận mùa thu, lòng bâng khuâng, lâng lâng như tan hòa vào trời đất. Thu nhẹ nhàng gom từng hạt nắng vào lòng hoa cúc, vào những quả hồng, quả bưởi lấp ló trong cành cây, tán lá. Thu len lén đến không ai hay, lặng thầm mà kỳ diệu biết bao!
Mùa thu không rực rỡ, tươi non như xuân hồng, không hừng hực oi nồng như hạ và cũng không lạnh lẽo như mùa đông. Thu mang đầy vẻ quyến rũ, dịu dàng, điệu đà và xao xuyến mà lại đầy tinh tế như người con gái. Thu có cái se se lạnh của những cơn gió heo may, có những chiếc lá vàng tự lao mình khỏi cây, của nền trời trong xanh, của những tia nắng vàng nhạt nhòa mỗi buổi chiều về...
Dành một chiều thong thả dọc triền đê để cảm nhận thu quê đa cảm. Vòm trời cao vời vợi, chân trời rộng mãi xa tạo một cảm giác yên bình và rất đỗi nên thơ. Nhìn khắp bốn phương, tám hướng đều bắt gặp một màu xanh biền biệt, tươi thắm và thuần khiết. Trên nền trời xanh thẳm ấy thỉnh thoảng điểm một vài dải mây bàng bạc, lơ lửng trôi vô định chưa biết về phương nào. Những đám mây đã bay qua mùa hạ, đã xối xả tuôn nỗi niềm sông biển xuống tắm mát khắp đất trời nên bây giờ mới thanh thản, nhởn nhơ rong chơi qua ngày qua tháng. Dòng sông đã hết dềnh dàng những con nước phù sa ngầu đỏ để mang trong mình một vẻ thanh bình in đầy bóng cây dưới đáy nước trong veo. Ông chài đã gác chèo, thu lưới, để mặc con thuyền như trôi vào quên lãng. Hai triền đê đã bạc trắng hoa cỏ may, trông như dải lụa mềm lượn bay trong gió. Cứ để đàn trâu thong dong gặm cỏ, đám mục đồng mải mê với những con diều đang lửng lơ trôi cao dần... cao tít Nối thêm đoạn dây, thả dài những tiếng sáo du dương, vang vọng khắp đất trời để cùng tấu lên giai điệu mùa thu thâm trầm, da diết...
Thu cũng là mùa hàng cây thay lá. Thỉnh thoảng vòm cao khe khẽ lay mình rồi thả xuống hư không một vài mảnh vàng chao đảo. Những mảnh thu ấy quyến luyến lượn quanh gốc như chưa muốn rời xa cội cành, rồi mới đành lòng khẽ khàng đậu xuống mặt đất bao dung. Cả một đời xanh, trước khi từ giã cõi trần, lá còn để lại chút duyên góp phần tạo nên vẻ đẹp của mùa thu muôn đời quyến rũ. Mỗi chiếc lá có một dáng hình riêng, tâm sự riêng và số phận riêng. Và mỗi chiếc lá ấy là một bức thông điệp đã chín đầy cảm xúc mà mùa thu gửi tặng đất trời. Đất đón nhận, vỗ về muôn nỗi buồn chia biệt để hẹn chờ một mùa vui lộc biếc chồi non. Có sinh sôi thì có héo tàn cũng như sau bão giông là trời xanh nắng đẹp. Đấy chính là bản chất của mùa thu, bản chất nhịp tuần hoàn của tự nhiên vô thuỷ vô chung...
TRẦN VĂN LỢI