Hai mươi ba tuổi góa bụa/Thím tôi lấy đêm làm ngày/Xay nỗi buồn vào cối lúa/Gánh hàng xáo nặng lệch vai.

Tưởng nhớ mẹ liệt sĩ PNT


Hai mươi ba tuổi góa bụa
Thím tôi lấy đêm làm ngày
Xay nỗi buồn vào cối lúa
Gánh hàng xáo nặng lệch vai.

Trầu ăn không dám mặn vôi
Sợ hai má bừng chín đỏ
Lánh xa tiếng trống đêm hội
Tránh lời "Giã bạn" lả lơi.(*)

Ở vậy nuôi hai em tôi
Thằng út xung phong bộ đội
Cuối năm thư mỏng thăm mẹ
Đầu xuân giấy báo tử về.

Dâu lớn một chiều bom lạc
Máu loang bó mạ trên tay
Vạt cỏ triền đê hôm ấy
Đương xanh bỗng hóa úa vàng.

Bà con trong xóm, ngoài làng
Bên thím vòng tay xiết chặt
Trai làng nhìn nhau thầm hẹn:
- Sớm mai thẳng hướng chiến trường.

Ngày tôi tạm biệt quê hương
Ba lô trĩu lời thím dặn:
- Chắc em mày lạnh lẽo lắm
Nhớ tìm thắp một nén nhang!

Ngờ đâu vầng cỏ đê làng
Xuân sau phủ vàng nấm mộ
Lời thím dặn cháu mãi nợ
Tây Ninh - Đất đỏ em nằm?

Ngược dòng mấy bận anh tìm
Thượng nguồn đôi bờ Vàm Cỏ
Thịt xương em hòa trong đó
Đâu cũng non nước, quê nhà.

Em đã hóa vào đài hoa
Ngạt ngào hương tràm, hương lúa
Vào từng lời ca, điệu múa
Màu cờ thắm đỏ tháng tư.

(*) Một làn điệu quan họ trữ tình.

NGỌC LỘC

(0) Bình luận
Nổi bật
    Tin mới nhất
    Thím tôi