Một đời mẹ mặc áo nâu/Bao nhiêu tấm cũng một màu đất đai/Rách lành kể những hôm mai/Áo như đời mẹ sờn phai mỗi ngày.
Một đời mẹ mặc áo nâu
Bao nhiêu tấm cũng một màu đất đai
Rách lành kể những hôm mai
Áo như đời mẹ sờn phai mỗi ngày
Áo nâu bạc! Áo nâu gầy!
Áo như thửa ruộng chở đầy nắng mưa
Lắng nghe sợi vải ngày xưa
Thấy trong mặn chát đã thừa mồ hôi
Bao nhiêu nước mắt mẹ rơi
Áo nâu gói cả những lời xót xa
Mẹ như sông phía quê nhà
Dốc lòng đôi vạt phù sa lặng thầm
Mẹ xa lìa cõi trăm năm
Con ngồi xếp những nâu trầm mà thương
Thôi đành nhờ cả khói sương
Áo nâu ơi hãy theo đường mẹ đi...
NGUYỄN VĂN SONG