Hoa hậu Tiểu Vy cho biết cô từng bị chê vì không có làn da trắng và phần chân to. Tuy nhiên, người đẹp 21 tuổi cho biết cô vẫn tự tin vào vẻ đẹp của bản thân.
"Bây giờ, tôi không cần khép nép như khi còn đương nhiệm hoa hậu nữa", Hoa hậu Việt Nam 2018 Trần Tiểu Vy mở đầu buổi trò chuyện với phóng viên. Như lời chia sẻ, cô đáp lại các câu hỏi với tâm thế cởi mở, thẳng thắn.
- Suy nghĩ của chị khi kết thúc hai năm nhiệm kỳ hoa hậu?
- Sau khi kết thúc nhiệm kỳ, tôi không còn bị gò bó như trước nữa. Bây giờ, đi chơi với bạn bè tôi cũng thấy thoải mái hơn. Hai năm qua, mỗi khi ra ngoài, tôi đều phải tự nhắc bản thân phải giữ hình ảnh, ăn nói nhỏ nhẹ, khép nép vì sợ bị đánh giá.
Thời điểm đương nhiệm, tôi giữ hình ảnh khá kỹ, kể cả khi đi chơi hay đi ăn với bạn bè. Tôi hay chọn những quán ít người, vì mỗi lần gặp bạn bè tôi đều nói to, cười to, sợ bị bắt gặp thì lại ảnh hưởng đến hình ảnh hoa hậu. Bây giờ tôi không hẳn là trở thành người ăn to nói lớn gì, chỉ đơn giản là có thể vui hơi quá một chút thôi (cười).
- Hai năm đương nhiệm, từ cô bé trong sáng, kín đáo thời điểm nhận vương miện, chị trở thành nàng hậu có hình thể nóng bỏng, theo đuổi hình tượng sexy. Chị có nghĩ mình thay đổi quá nhanh?
- Nếu không thay đổi, tôi sẽ bị tụt lại phía sau. Vậy nên tôi cố gắng thay đổi, hoàn thiện bản thân để phát triển sự nghiệp của bản thân thôi.
Hai năm qua tôi trưởng thành, thay đổi rất nhiều. Bây giờ tôi vẫn còn một chút trẻ con, nhưng đã kìm chế lại nhiều so với trước kia, đã biết suy nghĩ nhiều hơn trước mỗi việc bản thân lựa chọn. Ngay cả làm nghệ thuật, tôi cũng bắt đầu biết suy nghĩ và định hướng đường dài cho bản thân.
Khi mới đăng quang, tôi không có kế hoạch hay suy nghĩ gì cho tương lai, vì lúc đó còn quá nhỏ. Thời điểm nhận vương miện xong, có phóng viên hỏi tôi cảm thấy thế nào, tôi đáp rằng: "Muốn về với mẹ". Bởi lúc đó tôi đang sợ hãi.
Đó là lần đầu tiên tôi đứng trước đông đảo khán giả và báo chí như thế. Hai năm qua, tôi lớn lên từng ngày và đã học được nhiều điều trong môi trường giải trí, kiến thức cũng mở rộng, tự tin trước đám đông hơn nhiều.
- Sau khi đăng quang, chị nhận được nhiều lời ngợi khen về sắc vóc. Thậm chí, gần như không gây tranh cãi như nhiều hoa hậu. Chị có cho rằng bản thân được đánh giá quá cao?
- Từ nhỏ mọi người đã gọi tôi là hoa hậu rồi. Hồi còn bé, tôi nổi tiếng ở Hội An lắm, vì hát hay lại xinh. Ngày nào cũng có người xin mẹ tôi chở tôi đi chơi. Lúc đó vì nổi tiếng xinh nên ai cũng bảo tôi lớn lên làm hoa hậu (cười lớn).
Khi đi học cấp 2, cấp 3, lúc đó bắt đầu lớn, tôi cũng biết ngại rồi nên không xuất hiện nhiều và không đi hát nữa. Tôi cũng không đi chơi, chỉ đi học rồi về nhà. Thực ra tôi cũng không nghĩ là mình quá đẹp. Tôi biết khuyết điểm của bản thân là gì, nên nhìn thấy khuyết điểm, tôi lại cảm thấy mình không đẹp.
Lúc đi thi, vào tới top 5 rồi tôi vẫn không nghĩ mình sẽ trở thành hoa hậu. Thậm chí, tôi còn nghĩ trong đầu là hay mình giả vờ xỉu để được người ta khiêng vào cánh gà. Khoảng khắc được xướng tên đăng quang, tôi sợ hãi tới mức thở hổn hển trên sân khấu.
- Sau hai năm, vóc dáng chị thay đổi thế nào?
- Hiện tại, tôi cao 1,75 m, số đo 3 vòng lần lượt là 85-62-95. Tôi tự tin với số đo của mình, thấy vòng nào cũng đẹp. Vì tự tin nên tôi thích nhất mặc trang phục ôm thân hình, tôn vóc dáng. Tôi không thích mặc quần áo rộng, vì sẽ khiến bản thân trông xồ xề và hơi to.
Khi còn nhỏ, tôi được mẹ cho ăn diện lắm. Hai năm đương nhiệm, mẹ hay nhắc tôi sửa soạn váy vóc. Mỗi lần trông thấy tôi ở đời thường, mẹ lại nói mẹ không thể chịu nổi việc tôi trông xấu xấu và nhắc tôi phải mặc đẹp lại ngay.
- Được khen đẹp và gọi là hoa hậu từ nhỏ, chị có từng bị cho rằng có tính tự kiêu hay tự mãn vì nhan sắc của bản thân?
- Thực ra tôi vẫn bị nhiều người chê đùi to. Nhưng tôi yêu cơ thể của mình, nên không quan tâm lời chê lắm. Tôi vẫn lắng nghe mọi người góp ý để sửa chữa khuyết điểm đấy, nhưng vấn đề này làm sao mà sửa được. Người đẹp nước ngoài cũng có đùi to, trông năng động, khỏe mạnh và rất sexy. Tôi thấy đùi to thì đẹp, mà sao mọi người cứ chê.
Tôi còn bị chê da xấu. Nói thật, tôi rất chịu khó chăm sóc da. Tôi thích da tay chân lúc nào cũng phải mềm mịn. Mọi người hay nói da tôi đen và chân to như đàn ông, nhưng tôi mặc kệ. Tôi nghĩ cứ phải chăm cho da đẹp, thế là được.
Nói chung, vóc dáng hình thể của tôi có sao tôi chấp nhận vậy, tôi cảm thấy tự hào và sẵn sàng mặc những bộ bikini sexy nhất. Người xưa có câu “đẹp khoe, xấu che”, nên tôi tự tin khi diện bikini. Khi đi quốc tế, tôi còn được bạn bè các nước khen mặc bikini đẹp và sexy.
- Chị tập luyện thế nào để có vóc dáng "chỗ nào cũng đẹp" như vừa tự nhận phía trên?
- Trước khi đi thi quốc tế, tôi mập lắm. Tôi không dám tin bản thân mập như vậy, cho đến khi nhìn thấy tấm hình ngoài đời mọi người chụp lại. Tại vì sau khi đăng quang hoa hậu, tôi quyết định ăn "thả ga" luôn nên béo lên nhanh.
Ra nước ngoài thi, người ta không ăn cơm như người Việt, tôi cũng không quen đồ ăn, chỉ ăn thịt, thế là tự nhiên sút cân nhanh chóng. Ở nước ngoài, người ta chụp ảnh không chỉnh sửa, tôi chụp hình bikini thế nào thì gửi về công ty như vậy. Nhiều người nghĩ tôi chỉnh ảnh, không ai tin tôi gầy đi, nhưng vẫn giữ bí mật không nói với tôi để tôi tiếp tục thi. Tới lúc về nước, tôi cho xem clip, mọi người mới tin tôi gầy.
Bây giờ, tôi chỉ tập thong thả, sơ sơ cho khoẻ và giữ cơ thôi, bản thân không phải kiểu người cả ngày đổ mồ hôi trong phòng tập. Tôi không biết người khác kiêng khem thế nào, còn tôi, tôi ăn uống cho... "sướng miệng", không sợ món gì hết. Tôi thích ăn các món giàu tinh bột như hủ tiếu, cơm tấm… Hầu hết là những món ăn dễ gây tăng cân, mà tôi lại hay vào ăn đêm nữa.
Khi có thời gian rảnh, tôi còn tự chạy xe máy đi ăn ốc, đi cà phê và ăn vặt lề đường. Tôi thường rủ các chị em trong công ty, như Á hậu Diễm Trang, Hoa hậu Đỗ Mỹ Linh đi ăn lề đường chung cho vui, mọi người đều nhiệt tình hưởng ứng cả.
Nhiều lần đi ăn vỉa hè, khán giả cũng nhận ra, nhưng không ai lại gần hỏi chuyện tôi. Họ nói thầm sau lưng thôi, chỉ sau lưng kêu nhỏ "hoa hậu kìa, hoa hậu đấy". Nhưng tôi nghe thấy hết rồi (cười lớn).
- Trẻ tuổi, có nhan sắc và danh tiếng, nhiều người cho rằng chỉ có đại gia mới có thể sánh đôi cùng chị. Chị phản hồi thế nào về ý kiến trên?
- Không, tôi không nghĩ như vậy. Tôi chỉ quan niệm hợp thì yêu, không hợp thì thôi. Tôi không có suy nghĩ ép buộc bản thân phải yêu một người nào đó sao cho xứng với mình. Với lại, tôi cũng còn trẻ mà.
Tất nhiên tôi cũng có tiêu chuẩn riêng. Người ấy phải cao, đẹp trai, ở mức đủ nhìn cũng được. Tính tôi hay nhõng nhẽo nên bạn trai phải là người biết chăm sóc, chiều chuộng. Tôi hay nhõng nhẽo kiểu con nít, lại khó tính nữa.
Thời đi học ở Hội An, tôi cũng từng có chuyện "cảm nắng" mức độ học trò. Tôi thích vì hay được người ta cho đồ ăn. Nhưng chuyện cũng chỉ tới thế thôi, gia đình tôi khó, yêu sớm biết tay với ba mẹ ngay.
Tôi sợ ba mẹ mắng lắm, ba mẹ nói gì tôi cũng tin hết. Có hôm, tôi nhận được thư của một người thích mình, ba mẹ trông thấy thế là dọa đánh tôi luôn.
- Đỗ Mỹ Linh cắt tóc ngắn ngay sau khi kết thúc nhiệm kỳ hoa hậu, chị cũng vậy. Chị đang học theo cách chuyển mình, thay đổi hình tượng của đàn chị?
- Chỉ là vô tình trùng hợp, còn mục đích của tôi và chị Đỗ Mỹ Linh khác nhau. Nhưng kế hoạch tương lai tôi chưa tiết lộ được.
Hơn nữa, từ nhỏ tới giờ tôi chưa từng cắt tóc, nên muốn thử. Ngay cả lúc đẻ ra, mẹ cũng không cạo tóc máu cho tôi. Từ nhỏ tới lớn, ba mẹ tuyệt đối không cho tôi động vào tóc, lâu lâu ra tiệm tỉa một chút tóc hư, tóc chẻ ngọn thôi.
Đây là lần đầu tiên tôi cắt bỏ mái tóc dài. Lúc cắt, tôi dắt mẹ đi cùng. Mẹ ngồi bên cạnh, canh chừng thợ và liên tục nhắc là "cắt sơ sơ thôi, vừa thôi".
Tôi còn nói đùa với mẹ rằng cắt tóc mang bán lấy tiền. Mẹ mắng: "Tóc để 21 năm đến giờ, chưa dám cắt lần nào mà giờ đòi đem đi bán. Bán được mấy đồng, ăn rồi cũng hết. Thôi, cắt xong đem về nhà cất".
Lúc mới cắt, ba tôi chưa vào thăm nên không biết. Tôi cũng không dám nói, vì đoán chắc sẽ bị mắng (cười).
- Là người đẹp đắt show dự sự kiện và quảng cáo, thù lao và khoản tiền tiết kiệm của chị thế nào, đã được tính là giàu có?
- Tôi giàu với những người ở cùng độ tuổi 20-21 như mình thôi. Còn so với những doanh nhân thành đạt ngoài kia, chắc chắn tôi còn phải học hỏi, cố gắng nhiều để được giàu như người ta.
Tiền kiếm được, tôi tiêu cho mình một ít, còn lại gửi về cho ba mẹ. Tôi nghĩ mình nuôi được ba mẹ, lo được cho gia đình, nhưng ba mẹ tôi không thích ở không, chẳng làm gì. Người lớn tuổi vẫn thích có công việc riêng, ở không lại "ngứa chân ngứa tay" không chịu được.
Dù thế, tôi vẫn thường xuyên gửi tiền nhà cho ba mẹ. Ba mẹ lại mang chia cho họ hàng, giúp đỡ những người có khó khăn kinh tế. Dạo này, do dịch bệnh nên khó khăn hơn, có nhiều tôi gửi về nhiều, có ít tôi gửi ít.
Tiền tôi gửi về, ba mẹ thậm chí cho người ta luôn, chứ không phải cho vay. Mỗi lần cho ai, mẹ đều gọi điện cho tôi, kể hoàn cảnh gia đình người ta để tôi biết.
- Cảm giác của việc kiếm được nhiều tiền khi mới 18 tuổi?
- Tôi thấy vui khi giúp được người khác. Đồng tiền kiếm ra có ý nghĩa. Nhiều lần, tôi còn cố tình gửi tiền thêm cho ba mẹ, để ba mẹ thấy ai khó khăn thì cho thêm người ta một ít.
- Vậy chị chi tiêu cho bản thân bao nhiêu?
- Tôi tiêu ít lắm. Mọi người thường hay nói tôi "keo", nhưng thật ra không phải keo kiệt đâu, mà tôi đang tiết kiệm. Tôi muốn dùng tiền vào những mục đích chính đáng, cần được sử dụng hơn.
Tôi tốn tiền nhất vào khoản ăn uống, và chỉ mua những gì thật cần thiết. Tôi không có sở thích shopping như người khác, cũng không mua đồ đạc gia dụng gì nên cũng không biết trang trí nhà thế nào.
Thường ngày, tôi lên mạng, thấy người ta đề xuất chỗ nào ăn ngon là tôi lưu lại để khi nào có thời gian sẽ tự chạy xe máy ra ăn thử. Tôi chỉ thích ăn thôi.
Theo Zing