Tiếng chổi tre quét nhẹ trên đường/nhẹ để không đánh thức những ai đêm qua đi làm về muộn/nhưng đủ đánh thức những chiếc lá/đánh thức mặt trời ngọn gió tiếng chim...
Tiếng chổi tre quét nhẹ trên đường
nhẹ để không đánh thức những ai đêm qua đi làm về muộn
nhưng đủ đánh thức những chiếc lá
đánh thức mặt trời ngọn gió tiếng chim
Người đàn bà nghèo
mỗi tuần lễ một lần
đến ngõ dọn vệ sinh
Ngõ đã quen tiếng chổi của bà
bà đã thuộc tính tình các cô gái làm dâu trong ngõ
ai vui ai buồn
ai "nghiện" shopping
Bà là cái động trong cái tĩnh
cái chín bên cái xanh
nét lặng lẽ khiêm nhường trong thế giới đua tranh
Tiếng gậy tre nhẫn nại gõ trên đường
hư vô như tiếng mõ
người thương binh hỏng mắt
lại bắt đầu ngày mới mưu sinh
Ông không biết hết tên lũ trẻ mới sinh ra trong ngõ-
lũ trẻ vẫn phóng xe sát ông và hét toáng trên đường-
nhưng ông biết tên ông bà chúng
và nhớ ai từng ở Trường Sơn
Ông là cái tĩnh trong cái động
hôm qua trong hôm nay
cái thiêng liêng khuất lấp giữa thường ngày
Những buổi sớm lặng đầy
những buổi trưa vang động
tiếng chổi tre vẫn quét trên đường
tiếng gậy tre vẫn gõ trên đường
và tôi nghe gió vẫn trên đường
vô thủy vô chung...
NGUYỄN TRÁC