Mùa xuân khẽ lướt qua đời ta thật nhẹ nhàng, tuổi mới vừa chớm trên nụ tầm xuân biêng biếc, cơn gió vờn nghịch trên chồi lộc non, một vài cánh cúc nở muộn rung rinh hé môi cười.
Buổi sáng ở nhà mẹ, ngồi bên hiên nhà ta nấn ná với chút nắng vàng dịu ngọt, nắng chạm khẽ vào chân, da thịt ấm sực thơm tho. Dõi mắt nhìn ra khoảng không bao la, đất trời đang ươm mình trong nắng, vạn vật lấp lánh tỏa ra vầng sáng lung linh, đầy sức sống. Mùa xuân luôn bắt đầu từ những đợt nắng ấm dễ chịu như vậy khiến lòng ta như được sưởi thêm bội phần ngọn lửa yêu thương.
Mẹ rục rịch chuẩn bị xuống ruộng thăm lúa. Màu mạ non tơ sáng bừng cả cánh đồng. Phía xa xa một vài cánh cò chấp chới. Dáng mẹ hao gầy bên cây mạ, tấm lưng cong cong như mảnh trăng khuyết vồng lên giữa bầu trời mùa xuân. Nón lá mẹ nghiêng vành, chân ống thấp ống cao đi giữa đôi bờ cỏ nội thơm ngát. Ở giữa quê nhà, giữa mùa xuân mà ta lại nhớ mùa xuân quê nhà da diết. Ta bỗng dưng muốn là cọng cỏ, là bông hoa đồng nội ven đường, ven ruộng, rạo rực chào đón từng bước chân mẹ đi làm đồng về. Mùi bùn thoang thoảng, mùi mạ non xao xuyến khiến lòng ta thêm phấn khích.
Cây bưởi cạnh thềm giếng đã trổ những chùm hoa trắng muốt, thơm lừng. Ta chờ một mùa hoa bưởi nở như chờ một khúc giao mùa thân thuộc. Đứng dưới gốc bưởi như đứng dưới một vòm hoa rộng lớn, làn hương thơm dịu nhẹ, quyến rũ đến mê hoặc. Mẹ nấu một nồi nước gội đầu thật lớn, nhặt vài bông hoa bưởi thả vào, nồi nước gội đầu thanh tao, khoát lên mái tóc dài đen nhánh, thơm lừng cả một vùng trời ký ức. Ta thắt lòng khi mái tóc xanh năm xưa bây giờ là mái tóc lấm tấm hoa tiêu. Hương bưởi mùa xuân muôn đời vẫn thế còn người mẹ thì ngày một cội già. Bâng quơ, nước mắt ngắn dài, nghĩ liệu còn bao nhiêu lần nữa ta được cùng mẹ với khoảnh khắc ấy?!
Mùa xuân khẽ lướt qua đời ta thật nhẹ nhàng, tuổi mới vừa chớm trên nụ tầm xuân biêng biếc, cơn gió vờn nghịch trên chồi lộc non, một vài cánh cúc nở muộn rung rinh hé môi cười. Mùa xuân sang, ta có cảm giác như thời gian đang trôi chậm dần, mặc dù một ngày chỉ có chừng ấy giờ đồng hồ.
Mỗi mùa xuân trôi qua, ta trưởng thành hơn từ thể chất và trong tâm hồn, biết rung động, dậy lòng trắc ẩn khi gặp một mảnh đời bất hạnh. Ta cũng đã biết buông bỏ những điều tiêu cực, sống chậm lại, dành cho bản thân, gia đình nhiều hơn để mùa xuân hạnh phúc, vẹn tròn trong từng khoảnh khắc!
TĂNG HOÀNG PHI