Sáng mai tỉnh giấc bắt gặp làn mưa bụi rây rây, vương vương tà áo. Tháng hai ngỡ ngàng khẽ bước sang một thời gian mới cùng nhiều thay đổi.
Sáng mai tỉnh giấc bắt gặp làn mưa bụi rây rây, vương vương tà áo. Tháng hai ngỡ ngàng khẽ bước sang một thời gian mới cùng nhiều thay đổi.
Tháng hai ủ đầy bằng những ngày mưa giăng giăng kèm giá lạnh lẫn vài ba ngày nắng ráo chen ngang như hong khô lòng người còn vương vấn đa mang. Ta chỉ muốn trốn mình trong nhà, pha ấm trà nóng thơm thong dong thưởng thức mỗi buổi sớm mai. Mặc ngoài kia mưa phủ. Mặc ngoài kia rét lạnh. Nơi này nghe bình yên vỗ về. Hít hà hương hoa bưởi thoang thoảng len lỏi qua khung cửa sổ.
Cuộc sống hối hả cuộn xoay, miết mải. Ngập trong bận bịu công việc, mối quan hệ, nhìn lại thấy mình đánh rơi hay vô tình lãng quên những thói quen cũ từng là nơi nương náu, dỗ dành cõi lòng. Những dòng chữ, bài viết dở dang nằm im lặng lẽ, chạnh buồn chờ đợi. Bao lâu rồi quên đi ngọt ngào xúc động, cảm xúc bé xíu sâu lắng thường được ghi lại. Song biết rằng cô gái với tâm hồn mênh mang, nhạy cảm dễ xúc động vẫn còn ở đó. Chỉ là trưởng thành hơn, trầm lặng hơn và nỗi niềm chỉ ở đó mà chẳng nói ra.
Tháng hai nhắc ta biết sống chậm lại, biết dành thời gian và yêu thương bản thân nhiều hơn. Tự hứa năm mới đi nhiều hơn tới những chân trời mới. Rong ruổi trên các cung đường, từng miền đất khám phá thiên nhiên, chiều chuộng bản thân hơn.
Tháng hai gõ nhịp bởi một mùa yêu thương đong đầy. Giữa líu ríu mến thương, những ngọt ngào trao gửi của ngày Lễ tình nhân, thấy người ta nắm tay đong đếm nồng nàn nên ai đó chạnh lòng nghĩ suy giữa mênh mông thương nhớ. Đem trầm tĩnh tháng năm vá lại lòng mình bằng thương mến chân thành. Mình của hôm nay đi qua phai dấu cuộc tình để biết chẳng còn ở lại trong ngổn ngang nhung nhớ cũ xưa. Trái tim biết làm lành cảm xúc bằng trân trọng ai đó thương yêu thật lòng.
Tháng hai phố hiền hơn trên xao xác ngọn cây. Dòng người dịu dàng xuôi ngược để con đường mềm mại bớt ùn tắc. Tháng hai biết yêu hơn từng góc phố nhỏ. Quán cà phê thường ngồi lắng nghe tiếng guitar.
Ta mãi như người trong miền ký ức, thổn thức kiếm tìm, gìn giữ những điều sâu tận xa xưa.
Một năm chậm rãi đi qua hay chóng vánh rời bước khi lòng mình náu nương ngó lại. Có bao chộn rộn, có bao bận bịu và có nỗi niềm chạm ướt tâm hồn. Đôi lúc ngoái trông, thầm cảm ơn bản thân đã dũng cảm đi qua ngày đắng đót và cả hạnh phúc. Cảm ơn từng giọt nước mắt phút yếu lòng, chơ vơ hay nhờ nó để biết vững vàng, mạnh mẽ hơn. Cảm ơn nụ cười luôn biết tìm cách rạng rỡ giữ niềm tin, sự lạc quan. Cảm ơn cô gái nhỏ đi qua tháng ngày chênh vênh, đoạn đường khúc khuỷu, con dốc trơn trượt chỉ hòng gục ngã. Nhưng không, cô gái vẫn luôn mỉm cười trấn an mình. Sau tất cả còn nụ cười ở lại.
Cảm ơn một năm đầy biến cố mà hiểu bản thân hơn, hiểu người quanh mình, biết rằng ai yêu thương mình bằng tất cả chân thành và thực thà. Như giọt sương tháng hai vương trên cành lá. Như giọt mưa rung rinh sớm mai. Tâm hồn mỏng manh gõ nhịp cảm xúc. Cảm ơn yêu thương luôn ở bên mình cùng tháng hai ghé qua…
Tản văn củaHUỆ HƯƠNG