Tản văn

Xuân yêu thương

ĐÀO THANH TÙNG 27/02/2024 11:00

Xuân yêu thương trong hương hoa bưởi, trong những búp chồi mơn mởn nhú lên đầy sức sống.

18.jpg

Ngày xuân, nắng ấm lên từ sớm, chan hòa khắp nhân gian, bầu trời thanh cao. Tôi ngồi bên khung cửa sổ, dõi mắt nhìn ra phía khu vườn, nắng lấp lóa trên những rặng cây, nắng hiền hòa trải đều trên từng tán lá. Nắng gọi bầy chim về ca hát líu lo với muôn âm thanh dịu ngọt và trìu mến. Như một bản hợp xướng của dàn nhạc tài ba, du dương và trầm bổng.

Tôi bật tung chiếc chăn mỏng, bước ra khỏi giường, chân trần chạm vào nền gạch rêu phong, chạm vào thớ đất quê mát rượi. Ngước mắt nhìn xung quanh, đâu đâu cũng thấy yêu thương ngập tràn. Ngoài vườn, cỏ dại lún phún lá non tơ, xanh nõn nà. Những me, khế, nhãn, ổi… cây nào cây nấy cũng chĩa những cánh tay đầy những lộc non. Thật tài tình và kỳ diệu làm sao, chỉ mới tháng trước thôi những cánh tay hãy còn khẳng khiu, trơ trọi vậy mà nay đã khoác lên một màu áo tươi xanh. Những búp nõn non mởn bật lên trên cành đầy sức sống ngọt ngào, khiến lòng người lâng lâng nhẹ nhõm, tràn ngập niềm tin yêu cuộc sống.

Nhớ những mùa xuân ấu thơ, mỗi độ xuân đến tôi lại chạy nhảy khắp xóm, í ới rủ lũ bạn rong chơi quên tháng ngày. Chúng tôi chân trần đi trên con đường làng đất đỏ, dưới những bụi mưa xuân lây phây bay. Mưa long lanh đậu trên tóc rồi vỡ òa trong ánh nắng hồng hiền hòa. Đó là những tháng ngày tươi đẹp nhất mà tôi không bao giờ quên. Chúng tôi rủ nhau lên rừng hái quả dại về ăn. Mùa xuân đã lặn vào trong quả chín, ủ hương và vị cho thêm đậm đà. Để lại bao luyến nhớ trong lòng từ thuở ấu thơ.

Tôi nhớ những ngày xuân thảnh thơi, đón bình minh bên hiên nhà, nhấm nháp một vài sợi mứt gừng, nhâm nhi chén trà hoa sen, hoa cúc thoảng thơm. Mẹ bước từ trong bếp ra trên tay là một rổ khoai luộc bốc khói nghi ngút. Những ngày đầu xuân thật ấm cúng với không khí cả nhà quây quần bên nhau. Vẫn đồ ăn thức uống cũ đó nhưng có cảm giác nó ngon hơn thường ngày. Từ trong sâu thẳm tâm hồn, tôi luôn thấy như vậy và luôn mong được trở về những giây phút bình yên. Ở đó có tiếng nói cười bố mẹ, có tiếng mè nheo em út, tiếng lũ gà kêu tao tác trong vườn nhà...

Những ngày mùa xuân, hoa bưởi nơi thềm giếng tỏa mùi hương dịu ngọt. Đó là mùi hương thân thuộc và dân dã nhất. Hoa bưởi trắng muốt gợi nhớ một chiều nào mấy mẹ con nấu nước gội đầu. Lần nào về lại quê tôi cũng phấn chấn ở trong lòng, đứng dưới gốc bưởi mà hít hà cho đẫy lồng ngực. Hương bưởi dịu dàng trong tách trà của ông. Hương bưởi e ấp trong lòng của cô thiếu nữ thôn quê.

Mùa xuân là khát vọng, là ước mơ, là tất thảy những gì tươi đẹp để mỗi chúng ta bước tới. Hãy tận hưởng những phút giây tuyệt vời của mùa xuân. Và hãy sống để lòng mình bốn mùa đều là mùa xuân!

ĐÀO THANH TÙNG