Về một câu ca trên đất dâu xanh
Quê em chưa đến bao giờ/ lần theo câu hát em chờ, tôi sang.
Lật nghiêng hòn đất tôi cầm
gặp câu em hát nặng đầm bàn tay
mặn chua là đất làng Quầy
mà dâu xanh vẫn dâng đầy vườn em
tôi đi dưới vạn cành mềm
như con tằm bọc giữa nghìn lá xanh
chân len vai cứ chạm cành
ngỡ lời em hát cho anh rối lòng
đất vun sóng lượn từng vồng
em vun cả chín tháng ròng nắng mưa
hội chèo làng Tạ đêm xưa
lỡ nhau cũng bởi bận mùa làm dâu
đất này chua mặn đã lâu
nên lời hẹn cũng dãi dầu cùng em
từ đâu câu hát bay lên
gợi bao mùa nắng bào trên vai gầy
phải chăng từ mảnh đất này
những mùa dâu với bao ngày quê ta
năm dài nghe cứ ngân nga
đất quê ngọt lại, câu ca đổi đời
tơ vàng đẹp nắng sân phơi
nhất vui là buổi em ngồi ươm tơ
quê em chưa đến bao giờ
lần theo câu hát em chờ, tôi sang
Tôi nâng hòn đất mơ màng
gặp câu ca của xóm làng làm ra.