Hương thị
Xã hội - Ngày đăng : 06:54, 02/09/2011
Mãi mãi trong lòng tôi không khi nào quên được câu chuyện cổ tích có trái thị thơm, ẩn chứa bao điều kỳ diệu. Rồi đến những trái thị là quà chợ quê mẹ mua về, tôi ủ ấm trong những giấc mơ vụng dại của mình. Thế mà đi qua những tháng năm khờ khạo lúc nào không biết nữa…
Quê tôi mùa này thị đang chín rộ. Nếu ai đó trên đường đi chợ về bất chợt thấy một trái thị thơm rụng xuống chắc sẽ giật mình nhớ tháng ngày xa xôi nào đó. Cái ngày ta ôm trái thị trong lòng, ngồi ngoài ngõ ngóng mãi vẫn không thấy mẹ về. Mắt rưng rưng nhìn những đám mây bay ngang qua cánh đồng, một cánh cò trắng lẻ loi bay về miền xa thẳm. Rồi lại tự hỏi “bà tiên, ông bụt đang ở đâu trong thế giới này?”…
Thị là món quà quê vô cùng ý nghĩa, nó có thể để ăn cũng có thể để nâng niu, ngửi, ngắm. Buổi chợ nào cũng vậy, kể từ lúc thị bắt đầu lác đác chín vài quả đầu mùa cho đến khi những quả cuối cùng bày góc chợ, mẹ đều mua làm quà cho mấy anh em tôi. Thị ngày ấy hai trăm đồng một quả. Nhưng một mớ rau khoai lang nước, mẹ lội ruộng ngứa đỏ cả hai bàn chân mà ngồi từ sáng đến trưa, có khi chỉ đủ tiền mua vài quả thị cho con nhỏ. Nhận từ tay mẹ trái thị chín vàng, lòng con trẻ vui hơn ngày hội được mặc quần áo mới. Chỉ khổ mẹ mỏi tay giặt áo vì nhựa thị rất khó giặt, nhưng nếu không giặt thì sáng mai con lấy gì mặc đến trường. Bây giờ mới giật mình nhớ lại những quầng thâm trên mắt mẹ, nỗi nhọc nhằn của mẹ.
Nhìn dáng mẹ tất tưởi đi ra đồng mới nhận thấy bao nhiêu năm trôi qua chúng tôi thì lớn khôn còn tóc mẹ mỗi ngày thêm bạc. Chúng con ước sao cho mẹ sống mãi trên đời để mỗi khi mùa thị về, phiên chợ nào mẹ cũng chia cho từng đứa những quả thị chín vàng, đượm hương tình thương yêu của mẹ.
VŨ THỊ HUYỀN TRANG