Thương nhớ đầu năm

Xã hội - Ngày đăng : 15:44, 31/12/2017

Tờ lịch cuối cùng của năm cũ vừa rơi xuống. Cầm tờ lịch mới trên tay, lòng ta bồi hồi, nghĩ về những ngày qua và náo nức chờ những ngày mới đang đến.

Thế là 365 ngày của năm cũ đã qua đi, để lại trong ta biết bao nghĩ suy, trăn trở trong buổi sớm đầu tiên của năm mới này...

Cánh đồng quê hôm nào còn vàng rực một màu lúa chín, hôm nay đã trắng một màu đất khô ải. Chỉ có cánh đồng màu trồng cây vụ đông là xanh ngút ngát, mỡ màng. Những ruộng su hào, cải bắp, su lơ, cà chua... theo những chiếc xe tải của thương lái đi về những miền xa. Hàng cây hai bên đường khẳng khiu, khô lạnh, đứng trầm tư trong gió rét, đang âm thầm tích nhựa nuôi cây để rồi chuẩn bị tách vỏ, nảy mầm cho những chồi non, góp cho đời những mùa xuân, những mùa hoa trái.

Ta đi trên mảnh đất quê hương, nghe rì rầm tiếng đất trong những ngày đầu năm, lòng dâng lên những thương nhớ đong đầy. Đâu đó tiếng dào dạt của dòng nước mát trong những con mương nhỏ thủy lợi nội đồng đang chuẩn bị cho mùa đổ ải.

Quê nhà ta đó, nhớ thương biết mấy. Nhìn những nhà màng, nhà lưới, những ống phun nước tưới tự động, lòng chạnh nhớ dáng mẹ lưng còng cặm cụi tháng ngày nuôi ta khôn lớn. Quanh năm mẹ chỉ quần quật với ruộng, với đất, chắt chiu cho ta tấm áo ấm mỗi mùa đông về. Bây giờ cha mẹ đã đi xa, nhìn cánh đồng xa ngút ngát đến tận nơi yên nghỉ mờ đi trong làn sương lạnh mùa đông mà lòng thấy rưng rưng.

Có phải những ngày đầu năm, có một lúc nào đó, ta bâng khuâng trước những ngày mới đang về, những dự định làm ăn, học hành của con trẻ, hay sửa chữa, nâng cấp ngôi nhà ta đang ở, quy hoạch lại vườn ao, đưa giống mới về nuôi trồng. Những dự định như chất men say ngấm vào ta, gọi ta đi tới.

Ta dang tay đón đợi mùa xuân, ươm mầm, vun trồng những kế hoạch đón đợi năm mới trong ngày đầu năm với niềm tin yêu hy vọng. Như hàng cây khô khốc đứng trong giá rét đang đợi mùa xuân, như quê hương ta đang hối hả đi vào vụ chiêm xuân, như em gái ta đôi má ửng hồng hạnh phúc trong ngày lên xe hoa.

...Ta đi trên con đường bê tông phẳng mịn, rộng thênh giữa cánh đồng làng bát ngát chạy sát đến tận chân tre làng bên, lòng khấp khởi mừng vui trước những đổi mới của quê hương. Thế là năm cũ đã qua, năm mới đến. Cuộc sống lại hối hả theo nhịp đập của thời gian. Thời gian cứ đi, không đợi ta, nhưng thời gian lại là người bạn đồng hành thủy chung cùng ta thực hiện những dự định, ước mơ, hoài bão. Những ngày này thời gian đang hối hả giục ta đi - ta đi đến mùa xuân. Ơi, mùa xuân có gì làm tim ta rạo rực mà thương nhớ đầu năm cứ giục giã ta hoài...

VŨ HOÀNG