Cần một đạo luật chung cho “kế hoạch hóa nền kinh tế”

Nông nghiệp - Nông thôn - Ngày đăng : 14:57, 29/03/2010

Trả lời phỏng vấn xoay quanh thực trạng bất ổn tiêu thụ nông sản hiện nay, tiến sĩ Trần Du Lịch, nguyên Viện trưởng Viện Kinh tế TP.HCM khẳng định như vậy.

PV- Được mùa mất giá, được giá mất mùa rồi trồng cây này, chặt cây kia...là hiện trạng ngành nông nghiệp VN hiện nay. Theo ông, nguyên nhân lớnnhất của tình trạng này có phải là do thiếu quy hoạch vùng sản xuấtnông nghiệp tập trung?

Tiến sĩ Trần Du Lịch

- Trước khi bàn việc quy hoạch vùng sản xuất nông sản tập trung, tôimuốn đề cập đến đặc điểm người sản xuất nông sản trong điều kiện củakinh tế thị trường và nhất là hội nhập với thị trường nông sản thếgiới. Đó là sự rủi ro kép: rủi ro do thiên nhiên như hạn hán, lũ lụt,dịch bệnh... mà đặc điểm sản xuất nông nghiệp thường xuyên chịu nặnghơn các ngành kinh tế khác; rủi ro do thị trường như biến động giá cả,tỷ giá hối đoái, mất cân đối cung - cầu... Người nông dân VN đang phảichịu cả 2 loại rủi ro nêu trên. Những quốc gia thành công trong lĩnhvực nông nghiệp, bên cạnh việc sử dụng khoa học - công nghệ để hạn chếnhững rủi ro về điều kiện tự nhiên cho nông dân, họ còn sử dụng cáccông cụ của thị trường để chuyển loại rủi ro do thị trường gây ra từngười sản xuất sang người kinh doanh. Hay nói cách khác, chuyển rủi rotừ thị trường cho thị trường. Qua đó, giảm rủi ro cho nông dân sảnxuất. Đây là vấn đề “đại sự” trong quá trình công nghiệp hóa nôngnghiệp, chứ không đơn giản là quy hoạch chỗ nào, nuôi con gì, trồng câygì thích hợp.

PV- Nhưng không thể phủ nhận là ở những nước có nền nông nghiệp phát triển luôn đi cùng các vùng nguyên liệu tập trung, thưa ông?

- Việc trồng cây gì nuôi con gì chỉ mới dựa trên điều kiện lợi thếtự nhiên, còn sản phẩm của cây, con đó bán ở đâu, số lượng bao nhiêu,giá thế nào lại do thị trường quyết định. Do đó vấn đề phát triển nềnnông nghiệp nước ta theo hướng bền vững không chỉ là vấn đề quy hoạchvùng sản phẩm nông nghiệp tập trung, mà vấn đề đầu tiên là “phương thứctổ chức sản xuất nền nông nghiệp” như thế nào để gắn sản xuất với thịtrường, kể cả thị trường thế giới. Tôi đồng ý, muốn đi lên nền sản xuấtlớn nông nghiệp, thì tất yếu phải quy hoạch các vùng sản xuất sản phẩmnông nghiệp tập trung, gắn các vùng này với công nghiệp chế biến vàthương mại, tạo nên các “cụm sản xuất” (tạm dịch khái niệm “clusters”)bảo đảm toàn bộ chuỗi giá trị của sản phẩm. Nhưng nếu chỉ khoanh vùngquy hoạch đơn giản dựa vào duy nhất điều kiện lợi thế tự nhiên, thì“rủi ro thị trường” luôn luôn ập đến. Và tình trạng như hiện nay cũngkhông cải thiện được.


“Mộtnền nông nghiệp mang lại sự giàu có không chỉ dựa vào tăng sản lượng màquan trọng hơn là tăng “giá trị gia tăng”, đặc biệt ở khâu chế biến vàthương mại. Hiện nay, chúng ta đang yếu ở 2 khâu sau này, nên đó mớichính là các vấn đề cần phải giải quyết”.


PV- Nói như vậy, không lẽ chúng ta cứ tiếp tục để sản xuất manhmún như hiện nay và người sản xuất nông sản phải chấp nhận những rủi rocủa thị trường, thưa ông?

- Thực tế các vùng sản xuất nông sản của nước ta hiện nay không phảilà không có quy hoạch. Dĩ nhiên việc quy hoạch còn ở diện khá rộng nhưcà phê Tây Nguyên, cao su Đông Nam Bộ, vùng lúa ĐBSCL, kể cả các vùnglúa cao sản, vùng cây trái, hoa quả... dựa vào lợi thế tự nhiên của cácđịa bàn này. Nhưng vấn đề đặt ra ở đây là phương thức tổ chức sản xuất(bao gồm cả các khâu chế biến và tiêu thụ) ở những vùng quy hoạch nàynhư thế nào và sự quy hoạch đó có căn cứ vào dự báo dài hạn về thịtrường hay không để bảo đảm tính hiện thực của nó.

Quy hoạch chỉ là một khâu trong toàn bộ nội dung của bài toán pháttriển nông nghiệp mà thôi. Quy hoạch một nền nông nghiệp trong điềukiện cạnh tranh và giành ưu thế trên thị trường nông sản thế giới hoàntoàn khác với quy hoạch một nền nông nghiệp để tự cân đối lương thựcthực phẩm trong phạm vi quốc gia. Do đó, chúng ta phải đặt nhiệm vụ quyhoạch trong tổng thể các nội dung của “phương thức tổ chức nông nghiệp”như đã đề cập bên trên. Một nền nông nghiệp mang lại sự giàu có khôngchỉ dựa vào tăng sản lượng mà quan trọng hơn là tăng “giá trị giatăng”, đặc biệt ở khâu chế biến và thương mại. Hiện nay, chúng ta đangyếu ở 2 khâu sau này, nên đó mới chính là các vấn đề cần phải giảiquyết.

PV- Theo ông, có cần luật hóa việc quy hoạch vùng nông nghiệp tậptrung để giải quyết tình trạng manh mún hiện nay hay không? Với tư cáchmột đại biểu Quốc hội ông có ủng hộ việc này?

- Tôi không nghĩ là có một đạo luật riêng về quy hoạch các vùngchuyên canh nông nghiệp mà cần một đạo luật chung về vấn đề “kế hoạchhóa nền kinh tế”, trong đó có vấn đề nông nghiệp. Luật này sẽ chế địnhnội dung và phương thức kế hoạch hóa, công tác dự báo, quyền hạn vàtrách nhiệm của Nhà nước nói chung và chính quyền các cấp nói riêng vềcông tác kế hoạch. Đây chính là công cụ để Nhà nước điều tiết thịtrường, định hướng thị trường, nhưng bảo đảm tuân thủ các quy luậtkhách quan của thị trường. Tôi hoàn toàn ủng hộ một đạo luật như vậycàng sớm càng tốt. Tôi cũng xin nói thêm, dù theo cơ chế thị trường, dùgia nhập WTO, nhưng để giải quyết bài toán “tam nông” thì vai trò củaNhà nước có ý nghĩa vô cùng quan trọng. Ngay những nước có nền nôngnghiệp phát triển, Nhà nước vẫn bảo hộ mạnh mẽ cho nông nghiệp dướinhiều hình thức. Thiết nghĩ, chúng ta cần sớm nghiên cứu cơ chế vàchính sách để giảm rủi ro về thị trường cho các nông sản chính yếu củanước ta thông qua các công cụ hỗ trợ của Nhà nước, nhằm ổn định đờisống cho nông dân và từng bước đổi mới phương thức tổ chức sản xuấtnông nghiệp cho phù hợp với điều kiện vận hành của cơ chế thị trường.

(Theo Thanh niên)