Làng cười

Dành cho người yêu thơ - Ngày đăng : 09:29, 17/10/2015

Mẹ đã nuôi tôi bằng những chuyện cười
Củ sắn Văn Lang xuyên ngang đường hai bốn
Giắt bở tung cạp quần
Thúng xôi vò đội dính vầng trăng
Con gà gáy gãy văng thành ngạnh
Đập cánh một lần tốc mái nhà tôi.

Chuyện cười mà nói cứ như chơi
Bà tôi kể từ thời chưa biết chữ
Cái chưa đến tất cả rồi sẽ cũ
Cái ta tin ấp ủ lại không thành.

Làng tôi ở giữa lũy tre xanh
Đã bịa chuyện để cười cho đỡ đói
Đã bịa chuyện để cười mong qua khỏi
Những cơn mưa gây rối chẳng ai mời.

Cái đã qua còn lại trong đời
Thành huyền thoại một vùng quê khuếch khoác
Giữa muôn chuyện của muôn đời pha tạp
Chuyện làng tôi không lẫn được bao giờ
Kể thì cười
Có bán chẳng ai mua
Cha tôi bảo từ ngày xưa vẫn thế
Ai không tin tôi mách về hỏi mẹ
Chuyện làng tôi nghe đến bạc cả đầu
Chuyện làng tôi nghe đến khô nước mắt
Ngỡ không cười làng tôi không sống được
Cười cho tạnh nỗi lo toan sũng nước
Cười cho hết những cơn mưa trọc đất
Cười cho mềm sỏi đá để trồng hoa
Cười cho đầy trống vắng những ngày qua.

Tôi đã mang làng cười đi xa
Đến với nước non bằng lời mơ mộng
Những câu chuyện nuôi cả thời ta sống
Khuếch khoác cả làng mà không ai lừa nhau?!

NGUYỄN HƯNG HẢI