"Bệnh truyền nhiễm"
Mua sắm - Ngày đăng : 08:26, 12/12/2021
Anh Hưng chồng chị bực lắm song vẫn nhịn, nhưng đến tối nay thì anh không chịu nổi nữa. Anh than phiền:
- Mai con thi giữa kỳ rồi đấy, em không kiểm tra lại con ôn tập thế nào mà suốt ngày xem livestream, rồi lại chốt mua cả đống quần áo, đồ dùng, tốn có ít tiền đâu.
- Anh thì làm sao hiểu được thú vui của em. Bây giờ mua sắm trên mạng là trào lưu, nhất là trong giai đoạn dịch bệnh thế này, mua trên mạng vừa tiện vừa an toàn.
- Nhưng vấn đề là ở chỗ anh thấy nhiều cái quần áo em mua từ năm ngoái đến giờ vẫn còn nguyên mác, treo đầy cả tủ. Nhiều cái vẫn còn để trong túi, có phải cái gì mua trên mạng cũng dùng được đâu. Tiện đâu chả thấy, chỉ tốn thời gian, tốn tiền.
Nghe chồng nói, chị Minh phân bua:
- Thì lúc xem các shop họ livestream, muốn mua được cái ưng ý thì phải nhanh tay mà chốt, nên có lúc khi họ gửi hàng về mới biết mua nhiều thế. Nhưng mà rẻ anh ạ. Các shop bán trên mạng họ không mất tiền thuê mặt bằng nên giá cả mềm lắm.
- Nhưng em có công nhận là hàng livestream và hàng thật đôi khi khác nhau một trời một vực không? Anh thấy khi giới thiệu hàng, họ hay đứng sát màn hình, thậm chí quay gần vào sản phẩm để khách xem chất xịn thế nào, nhưng đến lúc gửi về cho em thì đường may nhiều cái còn bị lỗi, hoàn toàn khác với cái họ quay cho xem. Mà anh thấy có phải cái nào cũng rẻ đâu, có chiếc em mua đến tiền triệu còn gì?
- Đấy là do hồi đầu em không có kinh nghiệm nên mới mua phải hàng rởm thôi. Nhiều lúc cứ thấy bạn bè chia sẻ, vào xem thấy đẹp là đặt mua, đến lúc hàng gửi về mới thấy của rẻ là của ôi.
- Sao những cái ấy không trả lại hàng cho rồi, mua về không mặc được, rõ phí tiền.
- Còn tùy chính sách của từng cửa hàng. Có cửa hàng cho xem hàng trước, cho đổi trả hàng trong 7 ngày nếu không vừa. Nhưng cũng có cửa hàng không cho xem hàng trước anh ạ.
- Cái kiểu mua hàng trên mạng như em thì sẽ thường xuyên phải trả giá đắt. Em cứ ra cửa hàng ngoài phố, trực tiếp xem chất liệu, thử mặc vào xem có hợp với mình không thì hơn. Thử rồi thấy thích thì mua, tránh tình trạng cứ mua cả đống về nhưng ít dùng. Em cứ tưởng rẻ nhưng tính ra có khi còn đắt hơn mấy lần ấy chứ, vì nhiều cái mua về mặc không được, cho cũng chả ai lấy.
- Anh yên tâm, giờ các chị em ở cơ quan đã truyền đạt bí kíp cho rồi, em chỉ đặt mua của các cửa hàng quen, có uy tín, địa chỉ rõ ràng thôi. Mà anh cứ nói em chứ bệnh nghiện mua sắm này đã thành “bệnh truyền nhiễm” trong giới chị em rồi, hầu như ai mà chả thích. Thôi, không nói chuyện nữa, em đi xem con ôn tập thế nào đã.
KIM THANH