Yêu quê hương từ những điều bình dị

05/06/2010 07:00

Buổi sáng, thức dậy, mở cửa sổ cho gió lùa vào mát rượi, tôi khoan khoái hít hà mùi hương của cánh đồng lúa quê hương đang kỳ chín rộ. Ánh nắng mới lên, mặt trời mỉm cười, ngày mới bắt đầu từ một điều bình dị của một mùi hương, một cơn gió thoảng, những bông lúa vàng tươi trong nắng sớm.

Buổi trưa, đi học về trên con đường rợp bóng cây, bóng nắng. Tôi dừng chân trên cầu, phóng tầm mắt ra xa. Xanh xanh kia những ô ruộng vuông vuông tựa bàn cờ, dòng sông lấp lánh sáng mon men chảy giữa miệt vườn cây trái. Đẹp và bình yên đến lạ. Rất bình dị và thôn quê, là một buổi trưa, là màu xanh trù phú, là dòng sông luôn ngự trị trong lòng mỗi người con quê hương.

Chiều tà, mặt trời mơ màng, ánh nắng dần đi ngủ. Như một quả cầu hồng đỏ ở phía tây, tô màu tím hồng lên những đám mây bông xốp. Hoàng hôn xuống lãng mạn một màu tím ngát và huyền bí. Bình dị thôi, như bao buổi hoàng hôn ở khắp nơi trên thế giới, nhưng, ở Tổ quốc mình, tôi mới thực sự  thấy xao xuyến và ấm áp.

Việt Nam - vẻ đẹp tiềm ẩn. Bạn là người Việt Nam, và bạn nghĩ gì khi nhắc đến "Việt Nam quê hương tôi"? Là tự hào, là sung sướng, hay ấm áp, yêu thương? Dẫu thế nào, thì tôi cũng biết rằng, tất cả người dân Tổ quốc mình đều bắt đầu yêu quê hương từ những điều vô - cùng - bình - dị!

HOÀNG THỦY TIÊN
(Xóm 10, Thanh Thủy, Thanh Hà)

(0) Bình luận
Nổi bật
    Tin mới nhất
    Yêu quê hương từ những điều bình dị