Hương sắc mùa thu
Xã hội - Ngày đăng : 06:29, 14/08/2010
Bốn mùa trong năm tôi thích nhất mùa thu. Không tươi cành xanh lá, nẩy lộc đâm chồi như mùa xuân; không rực rỡ chói chang, sôi động như mùa hạ; không co ro cúm rúm, xơ xác như mùa đông, mùa thu hiền dịu, man mác vừa đủ vui, đủ buồn, vừa đủ độ cho ta chơi vơi với thiên nhiên, tươi mới giữa dòng đời. Qua rồi mùa bão dông, nắng lửa, thu sang, sông nước hiền hoà trôi. Mây trắng nhởn nhơ bay thoả sức soi ngắm mình dưới đáy sông xanh. Cánh chim trời hình như cũng thư thả hơn. Tiếng chim gáy gù gọi nhau sao mà da diết thế. Gió cũng hiền hơn, không giận dữ giằng giật trong các cơn bão mùa hạ, không tê tái rét mướt như mùa đông mùa xuân, gió thu mơn man vừa đủ để cõng lời ru của mẹ của bà, vừa đủ man mác để cho các nhà thơ sáng tác, vừa đủ mát để cho bác nông dân ra đồng thăm ngô lúa, ngắm mây bay.
Mùa thu hoa cúc vàng nở rộ. Mùa thu lá vàng xào xạc rơi... Nắng vàng rọi qua những tán lá vàng như được nhuộm vàng thêm một lần nữa để thành những sợi tơ mật vàng óng ánh nối trời với đất. Cúc vàng khoe sắc hai bên đường, giọt nắng vàng nhảy nhót đậu trên vai, lá vàng bay bay chao liệng rải thành thảm vàng để cho gót sen mềm chân em dạo bước giữa vườn thu.
Mùa thu là mùa trái chín. Nhãn, bưởi, hồng, na, chuối, thị… đều sẵn sàng, náo nức đón đợi Rằm Trung thu. Lộc đất, hương trời, tình người đều kết thành trái ngọt. Nhấm nháp vị ngọt của trái thu mà cảm ơn trời đất, biết ơn bàn tay lao động của con người. Che chắn bão dông, ngăn ngừa nắng lửa, chống hạn, chống úng, diệt trừ sâu bệnh, chăm bón cho cây… để bây giờ ta được thưởng thức hương vị nồng nàn của trái thu. Lạc giữa chợ quê, đằm trong hương thị, đi giữa miên man các loại quả chín, tôi bỗng thấy mình háo hức như thời thơ trẻ. Có phải Tết Trung thu đang về? Hình như có cả tiếng trống ếch gọi thu rộn ràng lắm. Mâm ngũ quả trông trăng, đèn ông sao lung linh như cùng mùa thu ùa về hiện lên trong tâm trí trẻ thơ của tôi. Đâu đây, tiếng trẻ con í ới gọi nhau tới trường lại càng làm cho tôi thêm háo hức. Ơi mùa thu thơ ngây của tôi!
Cha tôi, năm nay đã ngoài tám mươi tuổi, cứ mỗi độ thu về người lại bần thần ngơ ngẩn nhớ những thu xưa. Cha kể cho chúng tôi nghe không biết bao nhiêu lần về mùa thu cách mạng năm bốn nhăm của thế kỷ trước. Từ lúc còn nhỏ đến bây giờ, mỗi khi nghe cha tôi kể chuyện mùa thu ấy là trong tôi hình ảnh cờ đỏ tung bay rợp trời, trống rền dậy đất, bước chân rầm rập của người dân quê tôi vùng lên cướp chính quyền lại hiện rõ mồn một. Không khí mùa thu cách mạng ngày đó vẫn ngời sáng mãi trong tâm trí chúng tôi và các thế hệ mai sau. Tôi bỗng liên tưởng: Chẳng những mùa thu là mùa trái chín của trời đất mà còn là mùa thành quả cách mạng của người dân nước Việt. Sáu mươi nhăm năm đã qua, tinh thần mùa thu Cách mạng Tháng Tám ngày ấy vẫn nguyên vẹn khí thế tưng bừng, rộn rã, vẫn hừng hực thế và lực tiến công. Đất nước đổi mới đi lên, bốn mùa dân no ấm, mạnh giàu. Mùa thu vì thế mà càng ý nghĩa hơn, đằm thắm hơn. Mùa thu năm nay, Đảng bộ các huyện, thị xã, thành phố, các ngành, các khối đang tưng bừng tiến hành đại hội để tiến tới Đại hội Đảng toàn quốc lần thứ XI. Trong sắc vàng nắng thu có rợp trời cờ đỏ, băng-dôn, có tưng bừng lời ca tiếng hát, có rạng rỡ những nụ cười và ánh mắt trao nhau. Một ngàn năm Thăng Long - Hà Nội cũng đến gần lắm “Xanh xanh thắm bầu trời thu Hà Nội. Hồ Gươm xanh hay mắt em xanh”.
“Tháng tám/ Mùa thu xanh thắm/Mây nhởn nhơ bay/ Hôm nay trời đẹp lắm! Mây của ta/ Trời đất của ta…”. Tự nhiên tôi bật lên khe khẽ câu thơ của Tố Hữu và bồi hồi nhẹ bước dưới nắng thu…
Tản văn của XUÂN THU