Một lần ăn cắp và không có tiền để trả lại cho chủ nhà, H. đã phải chấp nhận cáicách trả nợ không giống ai...
Câu chuyện đẫm nước mắt được H gửi đến tòa soạn qua một lá thư xúc động. Chúng tôi xin lược trích kể lại cho độc giả về một trong những muôn vàn số phận nhỏ bé mà bất hạnh trong đời sống bao la này.
Vốn được sinh ra ở vùng quê nghèo của tỉnh Thái Bình, nhà lại đông anh em, chonên trong lúc bạn bè còn cắp sách đến trường thì H. đã phải lăn lộn đi lên thànhphố để kiếm sống.Nhờ có người quen giới thiệu, H. xin được một chân giúp việc với mức lương 2,5triệu trong một gia đình giàu có tại quận Đống Đa – Hà Nội.
Gần 5 tháng làm việc, với bản tính thật thà, chăm chỉ, lại không nề hà bất cứviệc gì nên H. được chủ nhà khá yêu quý và tin tưởng.
Ảnh minh họa |
Công việc của H. cứ thế diễn ra một cách bình lặng nếu như không có cái cuộcđiện thoại của bố, báo tin mẹ bị tai nạn xe máy, đang nằm viện cấp cứu mà khôngcó đủ 100 nghìn trong tay.
Cả một ngày, suy đi, tính lại, nhưng không còn cách nào khác, H. đành đánh liềulấy trộm cọc tiền mà H. vừa thấy ông chủ bỏ vào tủ quần áo lúc chiều nay để gửigấp về cho mẹ.
Lần đầu tiên thực hiện suôn sẻ, H. thấy “ngon ăn” nên trong đầu vẽ ra kế hoạchsẽ làm một mẻ thứ 2 rồi trốn về quê tìm việc mới . Không ngờ, lần này, sự maymắn không mỉm cười với H. H. bị ông chủ tóm gọn.
Sau một hồi tra xét, H. đành khai nhận việc đã lấy trộm cọc tiền trị giá 5 triệuđồng tiền hàng của ông chủ ngày hôm qua để gửi về cho mẹ.
“Cháu hứa sẽ làm việc chăm chỉ để trả nợ cho chú, chỉ xin chú đừng đuổi việc,đừng bắt cháu ra phường” - H. van xin, trong khi ông chủ mắt vẫn trừng trừng,tay lăm lăm nắm lấy tay H. kéo ngược về phía cửa nhà: “Lên phường, lên phườngngay, ở đây không thể chứa những đứa ăn cắp như mày”.