Về quê vào mùa thu hoạch, từ ngoài ngõ đến sân phơi, trong nhà... chỗ nào cũng thấy thóc lúa.
Ông Vạn vừa vác bao thóc ra sân phơi thấy tôi bước vào đã quăng xuống.
- Năm nay được mùa to hả? - Tôi hỏi.
- Cũng khá. Chả thế mà trước khi thu hoạch, có bà đi thăm đồng, ngắt bông thóc lên đếm mấy trăm hạt mà chỉ có một hạt lép.
- Thì cứ trông cái sân nhà ông rộng thế này mà kín thóc là biết trúng mùa...
- Phải, mỗi ô này là một giống đấy - Ông Vạn chỉ - Bắc thơm, Q5, X21...
- Bắc thơm được giá lắm đấy!
- Năm trước thôi, còn năm nay chỉ 6.500 - 7.000 đồng/kg...
- Thế sao dân thành phố ăn gạo này vẫn phải mua 14-15 nghìn đồng/kg là làm sao?
- Thì thương lái họ "ăn dầy" chứ sao. Lắm thóc mà buồn - Ông Vạn lắc đầu.
Rồi ông kể bao công sức, tiền bạc đổ ra mới có cái sân thóc này. Từ thuê máy làm đất, tuốt lúa, vận chuyển... mỗi sào bao nhiêu; thóc giống gieo đi, cấy lại; phân bón, thuốc trừ sâu các loại... nên mỗi sào lúa mới tăng được mấy chục cân.
- Vẫn có lãi chứ? - Tôi lại hỏi.
- Có, nhưng mà ít.
Còn đang trò chuyện thì lại có người đến nhà. Ông Vạn quay ra:
- Thu tiền điện hả, tạm khất, đợi bán được thóc đã...
- Để còn khóa sổ, ông ạ! Mà để dồn tháng sau điện tăng giá đấy!
- Xem ti-vi rồi - Ông Vạn quay sang tôi - Bác thấy đấy, điện, nước sạch đều tăng giá, chỉ có thóc là giảm tới 20-30% cho nên lắm thóc mà buồn.
TRỌNG NGUYỄN