Dường như sắp sáng rồi a?/Mà nghe hơi lạnh thấm qua cửa rèm/Sương rơi từng giọt bên thềm/Cứ như là bước chân em dịu dàng.
Những sự thật con người nếm trải/Chẳng mấy khi có vị ngọt ngào/Muối của đời kết tinh trong đấy/Khẽ chạm vào là thấy nôn nao.
Cộng từng giấc ngắn/Trừ vào giờ đêm/Lắng nghe cơ thể/Nhẩm từng nhịp tim.
Phượng thắp lửa thêm nồng nàn nắng hạ/Ve ngân vang khúc hát chia ly/Bằng lăng ơi, muốn nói điều gì/Mà lặng lẽ thu mình bên lớp vắng?
Ngọn gió nồm nam dong thuyền trên Văn Úc/Bầu trời sớm nay rực đỏ những mảnh vườn/Cầu Quang Thanh nối Hà Đông, khu đảo/Rạo rực nẻo đường hương vải tháng năm
Viết cho ai?/Viết để làm gì?.../Một câu hỏi luôn trở trăn những người cầm bút.
Anh đừng buồn khi em thức trắng đêm/ Để viết bài hay dàn trang dẫu đang mệt lử/ Biết anh lo đến nỗi không thể yên giấc ngủ/ Nhưng công việc bộn bề… nhà báo thế mà anh!
Quảng Uyên chiều loang đồi vắng/Rít dài tiếng gió/Vùng thung lũng nhỏ/Anh nằm đây...