Thấy xe máy của Phượng ở ngoài sân mà đèn đóm trong nhà tối om, chột dạ, tôi nhẹ nhàng mở cửa vào nhà, cửa buồng ngủ của vợ chồng tôi khép hờ, ánh sáng đèn ngủ mờ mờ...
Ảnh minh hoạ: Internet
Tôi còn nhớ rõ câu chuyện xảy ra cách đây đã hơn 2 năm. Ngày đó theo lịch hẹn của bác sĩ tôi đến bệnh viện khám lại lần cuối để chuẩn bị cho cuộc vượn cạn đón bé đầu tiên ra đời.
Khám thai xong vui mừng vì mọi chỉ số đều tốt đẹp. Tôi tranh thủ lượn chợ, gặp được mớ ốc nhồi vừa ngon vừa rẻ, tôi vội về nhà chế biến ngay món ốc om chuối đậu mà chồng tôi luôn mê mẩn, mỗi lần có dịp thưởng thức anh đều xuýt xoa khen chỉ có ăn no qua thì đừng, chứ không bao giờ biết chán.
Vậy mà cơm nước xong xuôi đợi đến hơn 9 giờ tối vẫn chẳng thấy tăm hơi chồng đâu. Sốt ruột tôi điện thoại cho chồng thì bất ngờ thấy anh được một cô gái trẻ dìu từ taxi xuống trước cửa nhà.
Vừa cô gắng đưa chồng tôi vào phòng khách, cô gái vừa nhẹ nhàng giới thiệu cô là nhân viên bán hàng ở shop mĩ phẩm ngay gần công ty của chồng tôi.
May mắn là cô ở lại kiểm kê hàng cho chủ muộn nên phát hiện ra chồng tôi bị cảm khi anh vừa rời công ty nên đã kịp thời đưa anh đi cấp cứu.
Cô nói tôi cứ yên tâm xe máy của chồng tôi đã được cô gửi cẩn thận cho bác bảo vệ công ty. Quýnh quáng lo cho chồng, mãi đến lúc cô gái chào ra về sau khi đã dặn dò tôi kĩ càng về tình trạng sức khỏe của chồng tôi, tôi mới nói được lời cảm ơn cô gái và trong bụng thầm nghĩ thật là phúc đức cho gia đình nào sinh được cô con gái vừa xinh đẹp vừa nhân hậu đến thế.
Ngay sáng hôm sau cô gái trở lại, mang nào thức ăn, nào trái cây đến thăm chồng tôi khiến vợ chồng tôi thật cảm động. Rồi khi tôi sinh con gái đầu lòng cũng chính Phượng, cô gái trẻ trung xinh đẹp đó cùng chồng tôi đến bệnh viện để chăm sóc và đón mẹ con tôi về.
Tình cảm ngày càng gắn bó, không đợi chồng tôi có ý đến lần thứ 2, tôi vui mừng đề nghị được nhận Phượng là em kết nghĩa. Từ ngày có Phượng vào ra trong nhà, chồng tôi dễ tính hơn hẳn, thỉnh thoảng anh lại tranh thủ đèo cô em kết nghĩa đi mua sắm hay đi café đâu đó, và bao giờ khi trở về nhà anh cũng không quên mua quà cho mẹ con tôi nói là của Phượng gửi cho.
Không một chút nghi ngờ, tôi luôn mở lòng đón tiếp Phượng mỗi khi Phượng có thời gian ghé thăm. Cho đến chủ nhật vừa rồi, vì mẹ tôi có việc bận phải vắng nhà vài hôm nên bà gọi mẹ con tôi về trông nhà giúp.
Chồng tôi bảo tôi cứ yên tâm giúp mẹ, anh tự lo ăn được. Không ngờ mẹ tôi xong việc sớm, mẹ lại muốn giữ cháu ở lại chơi với bà nên tôi về nhà một mình.
Thấy xe máy của Phượng ở ngoài sân mà đèn đóm trong nhà tối om, chột dạ, tôi nhẹ nhàng mở cửa vào nhà, cửa buồng ngủ của vợ chồng tôi khép hờ, ánh sáng đèn ngủ mờ mờ cũng đủ soi cho tôi thấy cảnh chồng tôi đang âu yếm Phượng và nghe rõ giọng anh đầy phấn khích rằng nhờ anh dàn cảnh bị cảm rồi nhận "em kết nghĩa" nên đã qua mặt được tôi để hai người được tự do, hưởng sự ngọt ngào như bấy lâu nay…
Theo Tiền phong