Bệnh ái kỷ

07/04/2016 09:51

Em uống nước đi! Nước dâu chị tự làm đấy! Ngon lắm! - chị Hồng, văn thư của cơ quan vui vẻ đẩy cốc nước dâu về phía tôi.


Tôi ngại ngần nhìn bố mẹ chồng chị đang ngồi xem ti vi ở bàn gần đấy. Tôi bưng cốc nước dâu định đứng lên thì chị Hồng kéo tôi ngồi xuống, rồi chị bê cốc nước của mình lên uống, vừa nói:

- Em uống đi, đừng ngại. Ông bà nhà chị không uống đâu. Không phải khách sáo!

Rồi chị vui vẻ kể đủ thứ chuyện mà không thấy vẻ ái ngại của tôi và những cái cau mày khó chịu của bố mẹ chồng.

Một lát sau, thằng Nam, con chị, chừng 12 tuổi đi học về. Nó sà lại, bê luôn cốc nước dâu mà tôi còn e ngại chưa dám uống đưa lên miệng tu một hơi. Chị Hồng mắng yêu:

- Kìa con, mẹ pha mời khách, khách chưa kịp uống đâu đấy! Thế có ăn cam không? Mẹ bổ cho!

Thằng Nam gật gật đầu rồi với tay lấy điều khiển ti vi chuyển kênh hoạt hình mặc ông nội nói:

- Để ông xem nốt chương trình thời sự đã.

Chị Hồng vừa bổ cam, vừa bảo với tôi:

- Gớm, giờ anh ta to nhất nhà đấy! Muốn gì là phải chiều cô ạ! - rồi chị quay sang nhắc con - Này, ăn cam đi con!

Thằng Nam không nói không rằng há miệng ra và chị Hồng đút cam vào miệng nó. Tôi liền bảo:

- Nam không mời ông bà nội à?

Thằng Nam vừa nhai, vừa nói, mắt không rời ti vi:

- Ông bà cháu không ăn đâu.

Tôi nén tiếng thở dài, nhẫn nại đợi chị Hồng cho thằng Nam ăn cam xong rồi xin phép về. Ra đến cổng, tôi dừng lại bảo chị Hồng:

- Chị Hồng này, chỗ chị em với nhau, em nói gì không vừa ý thì chị có giận em không?

Chị Hồng cười tươi nói:

- Ôi dào, có gì cô cứ nói, chị vô tư mà! Công văn hôm nay chị đánh có lỗi gì à? Để đầu giờ làm việc buổi chiều chị sửa lại.

- Không, không phải việc cơ quan chị ạ, là việc gia đình cơ.

- Em biết chị không có ý gì với bố mẹ chồng, chị chỉ nói thật những suy nghĩ của mình, nhưng chị vô tình đã khiến ông bà thấy mình không được tôn trọng và làm ngại cho khách. Còn thằng Nam, chị cứ chiều kiểu đấy rồi nó hư mất.

- Thôi, thôi… Cô nói thế là chị biết rồi! “Mỗi cây, mỗi hoa, mỗi nhà, mỗi cảnh” cô ạ! Không sao đâu! - chị Hồng lại cười nói như không.

Tôi nhìn chị ái ngại, lòng chợt nghĩ đến căn bệnh đang phát triển rộng khắp ngoài xã hội: "Bệnh ái kỷ". Muốn chữa được thật khó lắm thay!


TRẦN THÙY LINH


(0) Bình luận
Nổi bật
    Tin mới nhất
    Bệnh ái kỷ