Đầu xuân có một ngày truyền thống dành cho các thầy thuốc Việt Nam, đó là ngày 27.2.
Hình ảnh người thầy thuốc được tôn vinh, ngợi ca là những “Thiên thần áo trắng” và trong đại dịch Covid-19 họ được vinh danh là “Những chiến binh áo trắng”. Tôi muốn gọi họ là những "Người mẹ hiền áo trắng”. Mẹ hiền bởi tấm lòng y đức, cái tâm trong sáng của người thầy thuốc vừa bao dung nhân ái, vừa hiền hòa thân thiết, tin cậy. Tôi rất ấn tượng hình ảnh người thầy thuốc với giọng nói ấm áp, dịu dàng, lan tỏa sức thuyết phục như người thân, ấm áp mà tin cậy. Ánh mắt thật yêu thương, chứa đựng bao trìu mến có sức động viên truyền cảm. Đó là ánh mắt của hy vọng như là một điểm tựa của niềm tin. Và đôi bàn tay có một năng lượng thần kỳ khi bắt mạch kê đơn, khi xoa dịu mũi tiêm, mũi kéo.
Màu trắng chiếc áo blouse của người thầy thuốc cho ta cảm giác sáng trong, sạch trong như buổi đầu nguyên sơ tinh khiết. "Khi em khoác lên người bờ lu trắng, là mang trên mình một sứ mệnh thiêng liêng/ Chữa bệnh cứu người em giữ trọn y đức/Hành trang em mang, tri thức và tình thương". Cái màu trắng tinh khôi ấy tưởng như nhẹ nhàng nhưng lại mang cả sức nặng của sứ mệnh thiêng liêng chữa bệnh cứu người luôn đè nặng trên vai mỗi thầy thuốc. Để trọn vẹn với chiếc áo blouse ấy, "em" phải qua bao vất vả, áp lực. Từ những đêm trực theo từng nhịp thở của người bệnh đến những gấp gáp giành giật sự sống giữa lằn ranh sinh tử, rồi cả hiểm nguy bệnh dịch truyền nhiễm bủa vây. Vượt qua tất cả, "em" vẫn luôn là "mẹ hiền" trong lòng những người yếu đau, bệnh tật.
Sinh thời Bác Hồ kính yêu rất chăm lo đến ngành y và nhiều lần Người căn dặn tầm quan trọng của nhiệm vụ chăm sóc sức khỏe cho nhân dân. Nghề y là một nghề đặc biệt cao quý trong xã hội. Đất nước càng phát triển, cuộc sống càng được nâng cao về chất lượng, càng quan tâm nhiều về vấn đề y đức. Y đức là phẩm chất tốt đẹp, là giá trị cốt lõi của người thầy thuốc biểu hiện ở tinh thần trách nhiệm cao, tận tình phục vụ, hết lòng thương yêu, chăm sóc người bệnh như chăm lo những người thân yêu trong gia đình mình. Trong thư gửi Hội nghị Quân y tháng 3.1948, Bác viết: “Người thầy thuốc chẳng những có nhiệm vụ cứu chữa bệnh tật mà còn phải nâng đỡ tinh thần những người ốm yếu”. Đó chính là yếu tố cốt lõi của y đức, cũng như Đại danh y Hải Thượng Lãn Ông từng dạy: “Không có nghề nào nhân đạo bằng nghề cứu người, không có nghề nào vô nhân đạo bằng nghề y thiếu đạo đức".
Trong đại dịch Covid-19, những "Người mẹ hiền áo trắng” trên mặt trận thầm lặng không tiếng súng chiến đấu với kẻ thù vô hình. Họ gác lại niềm vui sum vầy bên gia đình, tạm gác hạnh phúc riêng tư, để vào trận chống dịch xông pha nơi tuyến đầu, bảo vệ an toàn sức khỏe cho cộng đồng với quyết tâm “chống dịch như chống giặc”. Có bao tấm gương các y bác sĩ không quản hy sinh khi đối diện với cái chết trong gang tấc. Màu áo trắng ấy chính là những đêm thức trắng để trọn vẹn ân tình với hình ảnh thiêng liêng “Lương y như từ mẫu”...
Tản văn của NGUYỄN NGỌC PHÚ